TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 1956: Vơ Vét Bảo Vật Của Vô Tướng Sơn

“Quả nhiên để cho Hạ đại nhân làm thành chủ là chính xác, là lựa chọn chính xác nhất đời này của chúng ta, nếu không đối mặt nhiều Minh Quỷ và Yêu Ma như vậy, chúng ta cũng không biết chết bao nhiêu lần.”

“Thắng, trận chiến tranh này là chúng ta thắng.”

Nơi xa, tất cả mọi người trong Thanh Dương Thành đều mừng rỡ không thôi, nhìn thấy bốn Đại Ma Vương bị Hạ Bình diệt đi như là chém dưa thái rau vậy, bọn họ thật hưng phấn không kìm chế được.

Lại nhìn thấy Minh Quỷ và Yêu Ma còn lại bị miểu sát, bị đóng băng, trốn cũng không thể trốn, sự sùng bái của bọn họ đối với Hạ Bình lại càng đạt tới một độ cao không cách nào tưởng tượng.

Nếu có người nói Hạ Bình là con nối dõi của Thần Minh, bọn họ cũng sẽ tin tưởng không chút do dự.

Bọn người Cổ Bác lại càng vô cùng kích động, đại thắng, đây là đại thắng xưa nay chưa từng có, đã qua vạn năm cái thế giới này cũng không có thế lực nào có thể làm được đồng thời tiêu diệt bốn thế lực cấp bậc Ma Vương, đầy vẫn là lần đầu tiên.

Không thể nghi ngờ, đây là một lần trận thắng lớn cấp sử thi, là bắt đầu cho một truyền thuyết.

Chuyện này sẽ bị người ở trong thế giới này truyền tụng đến đời sau, mãi cho đến khi thế giới hủy diệt mới thôi.

“Biến mất đi.”

Ngay cả nhìn Hạ Bình cũng không thèm nhìn, đánh cái búng tay, pặc một tiếng, rung động trời đất, toàn bộ những con Minh Quỷ và Yêu Ma kia đang bị đóng băng bỗng nhiên vỡ tung ra, hóa thành một đống mảnh vỡ.

Toàn bộ những Yêu Ma và Minh Quỷ còn lại đều bị giết chết, không chừa mảnh giáp.

Lực lượng linh hồn của những Minh Quỷ và Yêu Ma đó lưu lại cũng bị hắn hấp thu toàn bộ, tăng lên lực lượng bản thân, ngay cả pháp lực trên người hắn cũng mạnh mẽ lên một mảng lớn, tiết kiệm công sức tu luyện trên trăm năm.

Phải biết sau khi tấn thăng đến Kim Đan Cảnh, mỗi một lần tiến bộ cũng cực kỳ gian nan, cần hao phí thời gian dài dằng dặc, muốn tấn thăng một cảnh giới nhỏ, chỉ sợ mấy trăm năm cũng chưa chắc đủ.

Cho nên tư nguyên đối với Kim Đan Chân Nhân mà nói đều vô cùng quan trọng, có thể tiết kiệm lượng lớn công sức ngưng luyện pháp lực.

Vèo!

Thân hình của Hạ Bình lấp lóe, lần nữa trở lại trên không Thanh Dương Thành, ở trên cao nhìn xuống.

Đông đảo cư dân trong Thanh Dương Thành đều vô cùng sùng bái nhìn lấy Hạ Bình, hận không thể phủ phục xuống tới.

“Xuất phát, phát binh Vô Tướng Sơn.”

Hạ Bình đưa ra mệnh lệnh.

Hắn muốn đi vào Vô Tướng Sơn vơ vét bí bảo của Vô Tướng Quỷ Vương, hắn cảm thấy quỷ này vương ở trên thế giới này chờ thời gian dài như vậy, lại là từ Địa Ngục đi ra, không có khả năng không có bảo vật.

Quan trọng nhất là, hắn muốn đi vào Vô Tương Sơn nhìn thử, hắc động thông hướng Địa Ngục này đến tột cùng là như thế nào.

Nếu có thời cơ mà nói, nói không chừng có thể đi vào thăm dò một trận.

“Vâng, Thành Chủ đại nhân.”

Đông đảo quân nhân rống lên giận dữ, dù cho hiện giờ Hạ Bình để bọn hắn đi chết cũng sẽ không chút do dự.

Chớ nói chi là, Vô Tướng Quỷ Vương cũng đã bị diệt mất, số lớn tinh nhuệ Minh Quỷ tử vong, hiện giờ Minh Quỷ trong sào huyệt Vô Tướng Sơn chỉ sợ binh lực trống rỗng, cơ bản không tính là gì.

Bọn họ cũng là vô cùng kích động, cho tới bây giờ cũng chỉ có Minh Quỷ xâm lấn thành trì nhân loại của bọn họ, lúc nào bọn họ có cơ hội hủy diệt sào huyệt của những Minh Quỷ đó, đây là chuyện lớn xưa nay chưa từng có.

Một ngày về sau, Vô Tương Sơn.

Đây là một nơi núi cao quỷ quái, cao đến vạn mét, vùng khỉ ho cò gáy, phía trên bầu trời trên đỉnh núi có hố đen liên thông Địa Ngục, từ cổ chí kim đây chính là nơi nhân loại tuyệt tích, không có bất kỳ hơi thở nhân loại gì, chí có quỷ khí âm trầm.

Nhưng mà hôm nay không giống như vậy, đại quân Thanh Dương Thành giết tới, thanh thế to lớn, dọa đến đông đảo Minh Quỷ chạy tán loạn.

Đáng tiếc không đợi những Minh Quỷ này chạy trốn, Hạ Bình ra tay, trong nháy mắt lập tức đông lại đỉnh núi cao vạn mét này hóa thành một ngọn núi băng, bất kỳ vật gì ở trong ngọn núi cao này đều bị đông thành tượng băng.

Về phần những phần Minh Quỷ đó thì đương nhiên cũng không trốn thoát, bị binh lính của Thanh Dương Thành giết chết, bất quá Minh Quỷ còn lại cũng không phải là rất nhiều, vẻn vẹn mới một vạn con, mà thực lực lại nhỏ yếu đáng thương.

Cho nên, Hạ Bình đạt được Năng Lượng Linh Hồn cũng không phải là rất nhiều, thế nhưng có chút ít còn hơn không.

Đông đảo binh lính trong Thanh Dương Thành rất là đáng tiếc, bọn họ còn muốn thông qua chém giết Minh Quỷ, triển lãm dũng mãnh của chính mình với Hạ đại nhân, đáng tiếc không chờ bọn hắn ra tay, những Minh Quỷ đó lập tức bị Hạ đại nhân diệt đi.

Chuyện mà bọn họ có thể làm bây giờ chính là quét dọn Vô Tướng Sơn, vơ vét bảo vật, thuận tiện chuyển chở về những bảo vật từ Vô Tương Sơn này, làm phu công như một số công nhân bốc vác.

“Xem ra những Minh Quỷ này thật sự sưu tầm được không ít bảo bối.”