“Không có gì muốn nói sao? Đã như vậy, vậy thì tan họp đi.”
Sau nửa ngày, vẫn y nguyên không một người nói chuyện, Hạ Bình khoát khoát tay, lập tức muốn tan họp.
“Chờ một chút, Thành Chủ đại nhân, lão phu Cổ Bác muốn nói ra suy nghĩ của mình.”
Đúng vào lúc này, một người lão giả mặc Khải Giáp màu đen đứng lên, trên người hắn tản mát ra khí thế thiết huyết, cực kỳ cường tráng, thân cao hai mét, như là một con gấu đen vậy.
Người chung quanh đều hết sức khẩn trương, bời vì vị lão giả này đức cao vọng trọng, đáng lẽ ra hắn phải trở thành trưởng lão, nhưng mà bởi vì tính cách cương trực công chính, đắc tội thành chủ, kết quả bị trao quyền cho cấp dưới, làm mấy chục năm, chém giết vô số Yêu Ma và Minh Quỷ, cũng chỉ là một tướng quân, không cách nào trở thành thống soái.
Bọn họ sợ lão giả này nói ra cái gì không nên nói, làm cho tên Bạo Quân này giận dữ, bọn họ lại phải gặp nạn.
“Ừ, có chuyện gì có việc nói thẳng?”
Hạ Bình nói.
Lão giả Cổ Bác nhìn chằm chằm Hạ Bình, nói: “Nếu như là Hạ đại nhân chém giết thành chủ ban đầu, hẳn là cũng biết một ít trưởng lão thành Thanh Dương, thậm chí thành chủ đều bị Minh Quỷ chiếm hữu, còn có một số hạng người ham sống sợ chết cũng trở thành gian tặc, trở thành gian tế cho Minh Quỷ.”
“Xác thực ta biết chuyện này, bất quá nhìn bộ dáng ngươi, các ngươi dường như cũng biết.”
Hạ Bình gật gật đầu.
Người ở đây đều cúi đầu, bọn họ cũng không phải ngu xuẩn, mà lại ngồi ở vị trí cao, không có khả năng không có phát giác chuyện ẩn ở bên trong.
Nhưng mà chờ đến thời điểm khi bọn hắn biết chân tướng, thành Thanh Dương đã sớm thành trại chăn nuôi của Minh Quỷ, bị vô số Minh Quỷ xâm lấn, ngay cả thành chủ cũng đã chết, thậm chí còn có vô số trưởng lão đầu nhập vào Minh Quỷ, trở thành gian tặc.
Lúc này ván đã đóng thuyền, đại thế của Minh Quỷ đã thành, bọn họ cũng không có sức lực xoay chuyển, mỗi người đành phải giả câm vờ điếc, giả vờ làm như chuyện gì cũng không biết.
“Xác thực chúng ta cũng biết, nhưng mà chúng ta cũng không phải là đối thủ của Minh Quỷ, đành phải chịu nhục.”
Lão giả Cổ Bác bất đắc dĩ nói: “Bất quá Hạ đại nhân nếu quả thật muốn xây dựng lại thành Thanh Dương, cho nhân loại một cuộc sống tươi sáng cho nhân tộc một tương lai sau này, nhất định phải thanh trừ Minh Quỷ còn tại ẩn nấp ở trong thành Thanh Dương.
Thật sự không dám giấu giếm, bởi vì lúc trước thành chủ bị chiếm hữu, đông đảo trưởng lão phản bội, dẫn đến khắp nơi trong thành Thanh Dương đều là Minh Quỷ, màn đêm vừa xuống lập tức làm ác khắp bốn phía, ăn thịt thôn phệ linh hồn của nhân loại, khiến cho thành Thanh Dương chướng khí mù mịt, tử thương vô số.”
Hắn siết chặt nắm đấm, nghiến răng nghiến lợi, hết sức phẫn hận.
“Thì ra là thế, vấn đề này không lớn, tìm ra những Minh Quỷ này, toàn bộ chém giết là được.”
Hạ Bình thản nhiên nói, thật ra đây cũng là chuyện hắn muốn làm, nơi này đã là địa bàn của chính mình, há có thể dung thứ cho những con Minh Quỷ này làm càn.
“Hạ đại nhân, tuyệt đối không thể, xin nghĩ lại a.”
Một người tướng quân lập tức tiến lên: “Những này Minh Quỷ vô ảnh vô tung, ẩn nặc vô hình, số lượng đông đảo, nếu như gióng trống khua chiêng bắt lấy Minh Quỷ, tất nhiên sẽ dẫn đến Minh Quỷ phát cuồng, lại phá hoại trong thành, đến lúc đó cũng không biết sẽ chết bao nhiêu bình dân.”
Hắn khuyên can Hạ Bình không nên hành động thiếu suy nghĩ, làm cho đám Minh Quỷ trong thành nổi điên giết số lượng lớn nhân loại.
Nghe nói như thế, không ít người đều trầm mặc, bắt Minh Quỷ cũng đơn giản, sợ là sợ trong lúc những minh quỷ này biết mình không còn sống lâu nữa, lập tức đại khai sát giới, kéo vô số người dân thường làm đệm lưng.
Dù sao nơi này là Thành Thanh Dương, thành trì của nhân loại, hơi va chạm, có dư âm của chiến đấu, đều sẽ dẫn đến phá hủy một khu vực to lớn.
“Tưởng chuyện gì, thật ra chuyện này rất là đơn giản.”
Hạ Bình cũng không cảm thấy đây là việc khó gì: “Chỉ cần bố trí một tòa đại trận Thuần Dương Tru Tà ở trong Thanh Dương Thành, chờ đại trận vừa thành, Thuần Dương Hỏa diễm tràn ngập, trong nháy mắt lập tức có thể giết sạch những Minh Quỷ này không còn một mống.”
“Hạ đại nhân, chẳng lẽ ngài cũng tinh thông trận pháp hay sao?”
Bọn người Cổ Bác cũng đều vui vẻ, bọn họ không nghĩ tới Hạ Bình học rộng tài cao, ngay cả trận pháp cũng hiểu rõ, ở trên thế giới này Đại Sư Trận Pháp là sinh vật rất là hiếm thấy, trăm năm khó kiếm.
“Cũng không thể nói hết sức tinh thông, cũng chỉ là hiểu sơ hiểu sơ.” Hạ Bình đàng hoàng nói, cũng xác thực như thế, mang hắn ra so sánh với Đại Sư Trận Pháp chính thức, còn kém không biết bao xa.
Nhưng mà ở trong mắt đám người Cổ Bác lại là câu nói khiêm tốn, có thể bố trí một tòa trận pháp, chính là Trận Pháp Tông Sư, làm sao chỉ tính là loại trình độ hiểu sơ hiểu sơ này mà thôi.
“Bất quá trắng trợn bố trí trận pháp mà nói, có thể bị đám Minh Quỷ phát hiện hay không?”