TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 1806: Không Phải Thổ Dân

Phải biết, đây chính là Kim Đan Chân Nhân của Huyền Thiên Môn, cũng không phải Tán Tu giữa đường xuất gia gì đó, hắn đi qua môn phái Thánh Cấp bồi dưỡng, so với tu luyện giả người lạc đường Kim Đan Cảnh này trước đó cũng không biết mạnh mẽ hơn bao nhiêu.

Dù cho cũng là tu luyện giả cùng một cảnh giới, nhưng mà tu luyện công pháp khác biệt, thần thông, còn có kinh nghiệm chiến đấu, cũng dẫn đến chiến lực ở giữa lẫn nhau hoàn toàn khác biệt.

Hắn vừa ra tay chính là kinh thiên động địa, khí thế doạ người, nguyên khí thiên địa sinh ra dao động kịch liệt, dường khắp nơi đều sắp phải giải thể, bốn phía sinh ra rung động như động đất cấp bảy cấp tám vậy.

Thần Thông Kiếm Đạo thiên ngân Càn Khôn Kiếm pháp!

Vù!

Một kiếm chém tới, phảng phất giữa hư không xuất hiện vô ngần đạo kiếm khí, trong một chớp mắt xuất hiện tuyệt học kiếm đạo đếm mãi không hết, toàn bộ kiếm khí đều tụ chung vào nhau.

Ở trong chớp mắt này, dường như bầu trời cũng bị chém ra một đạo dấu vết!

Lưu lại vết rách trong hư không, đây chính là một trong những cảnh giới tối cao của Thần Thông Kiếm Đạo.

Đương nhiên một đạo kiếm khí này của Sở Ngân vẻn vẹn chỉ là bắt chước, xa còn lâu mới có được đạt tới trình độ xé rách hư không, đó là một loại giả tượng bởi vì kiếm khí nồng đậm tới trình độ nhất định, từ đó tạo thành dấu vết trên bầu trời, thôn phệ ánh sáng, sinh ra một đạo dấu vết màu đen, dấu vết màu đen như vậy phảng phất như là bầu trời rách ra một đường.

Nhưng mà ngay cả như vậy, uy lực của một kiếm này cũng đủ để xé rách sơn hà, thể hiện ra uy lực vô thượng của Kim Đan Chân Nhân.

“Sở Ngân sư huynh tức giận.”

“Tên Thổ Dân này chết chắc, thế mà làm cho sở Ngân sư huynh sử xuất ra thiên ngân Càn Khôn Kiếm, phải biết môn kiếm pháp này là một trong những thần thông kiếm đạo vô thượng của Huyền Thiên Môn, vô cùng uy lực, người có thể tu luyện thành công cũng lác đác không có mấy.”

“Đúng a, một kiếm chém xuống, bầu trời cũng bị chém thành hai mảnh, lưu lại dấu vết, há lại tên Thổ Dân này có thể chống lại được?”

“Tên gia hỏa đáng thương, tới làm nô bộc của sư huynh Sở Ngân có lẽ còn có mạng sống, nhưng mà thế mà hắn còn dám giết đệ tử của Huyền Thiên Môn ta, đây chính là tội chết, đủ để tru diệt chín họ nhà hắn.”

Những đệ tử Huyền Thiên Môn ở đây đều liên tục cười lạnh, ánh mắt bọn họ nhìn vào Hạ Bình thật giống như nhìn vào người chết, có tôn Kim Đan Cảnh Chân Nhân Sở Ngân này tự mình ra tay, tên Thổ Dân này nhất định chết đến mức không thể chết thêm, cơ bản là không có một chút tỷ lệ có thể còn sống nữa.

“Đại Âm Dương Suất Bi Thủ!”

Đối mặt một kiếm kinh thiên động địa này, Hạ Bình cũng ra tay, thân hình lấp lóe, một chưởng vỗ xuống về phía đạo kiếm khí trên bầu trời kia.

Bàn tay lớn này từ khí lưu Âm Dương ngưng tụ thành mà thành, như là nội bộ ma bàn bát quái, lóe ra phù văn đen trắng, chuyện động không ngừng, bàn tay vô cùng to lớn, mỗi một đạo đường vân đều như là quỹ tích của đạo, đều che lại bầu trời triệt để.

Đệ tử của Huyền Thiên Môn nhìn thấy một chưởng này, cũng bị chấn kinh, bọn họ cảm nhận được một chưởng này đánh ra uy năng vô thượng, biến hóa vạn thiên, khí thế như vực sâu, phong phú toàn diện, phảng phất là toàn bộ Vũ Trụ đều bao quát trong đó.

Bùm!

Một chưởng này đập tàn bạo vào luồng kiếm khí màu đen kia phía trên, hai cỗ lực lượng va chạm, lúc này đạo kiếm khí kia trong nháy mắt lập tức bị hủy diệt, vỡ nát từng mảnh, hóa thành lượng lớn nguyên khí thiên địa tinh thuần, tiêu tán ở trong không gian này.

Bàn tay lớn kia cũng sụp đổ tiêu tán, lực lượng hai bên đều triệt tiêu.

Hai người Hạ Bình với Sở Ngân cũng chịu đựng lực trùng kích đáng sợ, liên tục rút lui, khí huyết quay cuồng.

Mà hai mắt của Sở Ngân lại tuôn ra ánh sáng doạ người, nhìn chằm chằm Hạ Bình: “Tốt, rất tốt, một tên Thổ Dân, con kiến hôi Chân Hỏa cảnh sơ kỳ, thế mà có thể chống lại một kiếm một ga Kim Đan Chân Nhân như ta, mà lại không tổn hao lông tóc gì.

Tu luyện giả Chân Hỏa cảnh như vậy, cho tới bây giờ ta chưa thấy qua, ngươi tuyệt đối không phải Thổ Dân trên quả tinh cầu này, nói mau, đến cùng ngươi có lai lịch gì? Đến tột cùng đi tới nơi này muốn làm cái gì?”

Người trong nghề vừa ra tay, lập tức biết rõ bản sự như nào.

Nếu như đối phương là tên Thổ Dân, là người lạc đường không có bất kỳ cái gì bối cảnh, là không thể nào lấy tu vi Chân Hỏa cảnh chống lại nổi Kim Đan Cảnh, có tư chất yêu nghiệt cũng khó có khả năng.

Từ bên trong một chưởng vừa rồi kia, hắn có thể cảm nhận được lịch sử cuồn cuộn, dường như có đại nhân vật thời đại Viễn Cổ đang viết ra truyền thuyết, lịch sử thiên thu, truyền thừa xa xưa, rộng lớn vô biên.

Sở Ngân có thể khẳng định, tiểu tử này tất nhất định có truyền thừa cổ lão, là nhân vật tuyệt thế còn chưa xuất thế, không thể nào là tán tu.

“Chống lại một kiếm của ngươi thì có cái gì không tầm thường, Kim Đan Cảnh thì như thế nào, ta cũng không phải chưa từng giết, đi chết.” Hạ Bình cơ bản là không có ý định nói nhảm với tên Huyền Thiên Môn Kim Đan Chân Nhân này.