Mà trên Thiên Cơ Bảng xuất hiện rất nhiều tên, trong đó Hạ Bình là tên lớn nhất, chiếu sáng ra ánh sáng vạn trượng, như là mặt trời gay gắt hoành không, những người khác ánh sáng rất nhỏ, như là ánh sáng của đom đóm dưới trăng.
Ở trong đó ẩn chứa khí thế vắt ngang Vạn Cổ, trấn áp vô số Thiên Kiêu, vô địch một thời đại.
Vèu vù vù ! ! !
Nhất thời, không gian xuất hiện một trận gợn sóng, đệ tử tân sinh của năm Đại Môn Phái bị truyền tống đi ra, mỗi người bọn họ xuất hiện trên mặt đất, ngắm nhìn bốn phía, hô hấp lấy từng ngụm từng ngụm không khí mới mẻ từ thế giới bên ngoài.
“Trời ạ, cuối cùng cũng được trở về, còn sống trở về.”
Một người đệ tử Quy Nguyên phái quỳ trên mặt đất, vui đến phát khóc, có thể đoán ra mấy ngày nay hắn chịu dày vò đến cỡ nào, mỗi một ngày đều là nguy cơ sinh tử, sợ chết ở trong tay những Yêu Ma đó.
Nhưng mà hiện giờ cuối cùng đã trở lại Nhân Gian Giới, thoát khỏi các yêu ma truy sát, một cỗ hạnh phúc khi sống sót sau tai nạn tràn ngập trong lòng.
“Ta cũng biết chính mình đại nạn không chết, tất có hậu phúc.”
“Thật sự là quá tốt, ta còn sống, thật sự còn sống.”
“Các trưởng lão cuối cùng đã biết chuyện này, quá tốt, thật sự là quá tốt.”
Mỗi người đệ tử của năm Đại Môn Phái đều mừng rỡ không thôi, hô hấp lấy không khí mới mẻ bên ngoài, bọn họ mới cảm thấy còn sống là tốt đẹp dường nào, sinh hoạt ở thế giới nhân gian là hạnh phúc đến cỡ nào.
Thế Giới vực sâu này, đơn giản chính là một nơi địa ngục.
Sau này dù cho đánh chết bọn họ cũng không nguyện ý trở lại cái nơi quỷ quái kia, đơn giản là chỗ không phải cho người sống.
“Thế nào lại nhanh như vậy đã trở về, không phải nói cần phải chờ thời gian một tháng sao? Lúc này mới mấy ngày a.” Hạ Bình có hơi tiếc hận, loại địa phương giống Đại Lục Yêu Ma này rất khó tìm đến a.
Yêu Ma lại nhiều, bảo vật cũng nhiều, còn có Ma Khí vực sâu nồng đậm, tu hành ở nơi này, hiệu suất hắn tu luyện tăng lên gấp trăm ngàn lần, tế bào của Địa Ngục Kim Ô trên người hắn cũng giác tỉnh không ít, thật là có hơi không nỡ rời đi, muốn chờ lâu một chút.
Dù sao bây giờ rời đi mà nói, cũng không biết lúc nào may ra mới có thể tiến vào trong đó một chuyến lần nữa.
Hắn lộ ra vẻ không nỡ, hết sức thổn thức.
“Tên biến thái này!”
Nghe nói như thế, đệ tử của năm Đại Môn Phái đều co giật khóe miệng, nhe răng trợn mắt.
Ngược lại tên hỗn đản này ở trong Đại Lục Yêu Ma thì hết sức là sảng khoái rồi, giết người phóng hỏa khắp nơi, gây chuyện thị phi, khiến cho từng mảnh từng mảnh Đại Yêu Ma vẫn lạc, mang đến cho những Yêu Ma đó không chỉ có tử vong.
Thậm chí còn được đến lượng lớn Ma Hạch, đối với tên biến thái này mà nói, Đại Lục Yêu Ma thật là bảo địa, lăn lộn giống như cá gặp nước, đơn giản là giống như với Hỗn Thế Ma Vương, cũng không làm rõ ràng được ai mới là Ma Vương.
Đoán chừng hiện giờ cũng không biết có bao nhiêu đại yêu ma muốn giết Hạ Bình, diệt trừ cái tai hoạ này.
“Không tệ.”
Một vị trưởng lão Lăng Vân phái nhìn lấy đông đảo đệ tử Lăng Vân phái, khẽ gật đầu: “Có thể ở trong Yêu Ma vô cùng truy sát vẫn y nguyên có thể còn sống sót, xem ra các ngươi thật là đệ tử tốt chịu được khổ cực, làm rất khá, các ngươi không có uổng phí công sức tu hành.”
Hắn cũng đã biết, nếu như bị toàn bộ Yêu Ma trong Đại Lục Yêu Ma truy sát đến tột cùng là một chuyện kinh khủng tới cỡ nào, ngay cả hắn cũng chưa hẳn có thể còn sống sót nổi, đây là tuyệt cảnh chín phần chết chỉ một phần sống.
Nhưng mà bọn người Mạnh Vân Tiêu lại sống sót, xác thực là một sự kiện hết sức không tầm thường.
Nghe nói như thế, bọn người Mạnh Vân Tiêu đều mặt đỏ tới mang tai, không dám nói lời nào, sở dĩ bọn họ có thể còn sống sót, toàn bộ nhờ Hạ Bình hỗ trợ, không có Hạ Bình ra tay cứu viện mà nói, chỉ sợ sớm đã bị 10 vạn Yêu Ma diệt sát, làm sao còn có thể đứng ở chỗ này.
Nhưng mà chuyện như vậy hết sức mất mặt, bọn họ làm sao có thể nói ra.
“Hoa Dương, thương thế trên người ngươi thế nào?”
Một trưởng lão Ngũ Hành Môn lo lắng nhìn lấy Hoa Dương, dù sao đối phương chính là Thiên Kiêu của Ngũ Hành Môn.
Hoa Dương lập tức nói: “Đa Tạ trưởng lão đã quan tâm, không không có chuyện gì cả, chỉ cần tu dưỡng mấy tháng, là có thể khôi phục.”
“Ừm, lần này ngươi làm không tệ.”
Một trưởng lão của Ngũ Hành Môn khích lệ nói: “Lại có thể đạt được hơn một vạn điểm tích phân, xem ra tối thiểu ngươi chém giết hơn vạn con Yêu Ma, thành tích như vậy đặt ở dĩ vãng, cũng là số một số hai.”
“Không không không, trưởng lão, mới hơn một vạn điểm tích phân, so sánh với Hạ huynh thật sự là kém quá xa, không đáng giá nhắc tới.”
Hoa Dương liên tục khoát tay, trong lòng của hắn hết sức xấu hổ.
Bởi vì sở dĩ hắn có thể chém giết hơn vạn con Yêu Ma, thuần túy chính là nhặt nhạnh ích lợi, đoạt đầu người , chờ Hạ Bình đánh cho bọn Yêu Ma này gần chết, hắn lập tức lên tới bổ một đao.