TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 1651: Đâm Chết

Lão giả áo bào trắng Tương Quân quát: “Lại dám nháo sự ở thủy tinh thành, còn giết Quản sự thủy tinh Thành ta, tùy ý hành hung, coi nơi này là nơi nào, đều vô pháp vô thiên, đây là ngươi chán sống!”

“Hiện giờ ta chỉ cho ngươi hai lựa chọn, cái thứ nhất ngươi tự vẫn, ta có thể làm chủ cho ngươi lưu một bộ thi thể toàn thây.”

“Cái thứ hai chính là ngươi dựa vào nơi hiểm yếu chống lại, bị ta một chưởng đánh chết, chính ngươi tự chọn một kiểu chết.”

Hắn cho Hạ Bình hai lựa chọn, sát ý sôi trào.

Người chung quanh đều lắc đầu, thế này sao lại là hai lựa chọn, rõ ràng cũng là chỉ có một lựa chọn, đó chính là chết, khác nhau cũng là một loại còn toàn thây, một loại bị chém thành muôn mảnh mà thôi.

Bất quá đây cũng là chuyện rất bình thường, cũng nháo sự trong thủy tinh thành của người ta, phá hủy thủy tinh thành đến tình trạng thê thảm này, còn diệt sát mấy người quản sự Luyện Bảo cảnh, làm sao có khả năng phạt ba chén rượu là có thể đi.

Nếu như hôm nay không giải quyết giết chết tên Võ Thái Đấu này, ngày sau Băng cướp Khăn Hồng của bọn họ còn có mặt mũi gì, còn có uy tín gì sao? Sau này còn có thể quản lý khu vực vô pháp thủy tinh thành này hay không? !

Không có thực lực tuyệt đối, ở trong thế giới hắc ám này, ai sẽ sợ các ngươi!

“Ngu ngốc!”

Hạ Bình liếc xéo hắn một cái: “Lão già hồ đồ có phải bọn họ nói chuyện ngươi cũng tin hay không, có phải là bọn hắn nói mình thích ăn shit ngươi cũng tin tưởng hay không a.”

“Bất quá muốn gán tội cho người khác sợ gì không có lý do, ta cũng lười giải thích với ngươi cái gì, muốn đánh thì đến, nhưng mà cũng đừng trách ta không có nhắc nhở ngươi, kẻ đối nghịch với ta cũng chỉ là tự tìm đường chết.”

Hắn không có giải thích cái gì, ngược lại đối chọi gay gắt.

Nơi này chính là địa bàn của bọn họ, giết mấy người quản sự bọn hắn, phá hủy trận pháp, đều đến nước này, đã là không chết không thôi, nguyên nhân nháo sự đã không có trọng yếu chút nào.

“Hung hăng ngang ngược!”

Nghe nói như thế, lão giả áo bào trắng Tương Quân nổi trận lôi đình, thét dài một tiếng: “Đối nghịch với ngươi chính là tự tìm đường chết? Lão phu ngược lại là muốn nhìn một chút đến cùng là ai chết trước!”

Ầm

Trong một chớp mắt, hắn rút ra từ trên người một thanh kiếm dài ba tấc, kiếm mang bắn ra bốn phía, một kiếm từ trong hư không chém tới.

Thần Thông Kiếm Đạo—— Phi Long cửu thức kiếm!

Đây là kiếm pháp thành danh của tướng quân, bằng vào môn kiếm pháp này, hắn cũng không biết chém giết bao nhiêu địch nhân, thậm chí một kiếm chém xuống, lập tức một tàu chiến hạm cũng sẽ bị chém thành hai mảnh.

Vù vù vù! ! !

Trong nháy mắt, gió kiếm bắn ra, đầu tiên chính là một đạo, sau đó từ một mà hai, từ hai mà ba, bốn, năm, sáu. . . mãi cho đến chín Kiếm cùng tới.

Những lưỡi kiếm này chín ánh kiếm hội tụ vào một chỗ, mơ hồ huyễn hóa ra bóng mờ của một con Phi Long, ẩn chứa Long Uy, vô cùng huyền diệu, sâu trong hư không dường như có Phi Long đang gầm thét.

“Ồ? !”

Ánh mắt của Hạ Bình lộ ra một tia sắc lạnh, hắn cảm nhận được sự khủng khiếp của một kiếm này, từ kiếm mang trên người của lão giả áo bào trắng nơi này truyền đến sức mạnh thần thức đáng sợ, ảnh hưởng hư không, truyền lại đến sâu trong linh hồn hắn.

Dường như kiếm mang còn chưa có đến, nhưng mà ý chí khủng khiếp này như là hỏa diễm, đang đốt cháy linh hồn hắn, muốn đốt cháy triệt để thân thể của hắn thành tro bụi.

Vù!

Hắn cảm nhận được sự khủng khiếp của uy lực một kiếm này, tuyệt đối không phải Luyện Bảo cảnh có thể chống đỡ nổi, cho dù hắn có Bắc Minh hộ thể công hộ thân, đoán chừng cũng sẽ bị chém thành trọng thương.

Hạ Bình lập tức thi triển Côn Bằng Bộ, thân hình lấp lóe, ở trong lúc ngàn cân treo sợi tóc cuối cùng tránh thoát một kiếm này.

Bùm!

Đạo này kiếm ảnh quét ngang, trong nháy mắt lập tức cũng cắt chém năm sáu con đại lộ nơi xa thành hai mảnh, bê tông cốt thép yếu ớt như là đậu hũ, lượng lớn đá vụn lăn xuống dưới từ trên những kiến trúc này.

"Có chút bản sự, nhưng mà ngươi lại có thể tránh được bao nhiêu kiếm? !"

Tương Quân cười lạnh một tiếng, được thế không tha người, cầm trong tay trường kiếm, thi triển ra kiếm thuật tuyệt thế, từng đạo từng đạo kiếm ảnh hiển hiện, như là lưới lớn của tử vong, bao phủ lại bọn người Hạ Bình cho.

Kiếm khí ngưng tụ thành thực chất này cực kì khủng khiếp, phảng phất có thể tuỳ tiện xuyên thủng cương khí hộ thân của bọn họ.

Thậm chí từng đạo từng đạo kiếm khí bắn giết ra ngoài, dường như hình thành một tòa Kiếm Trận, xung quanh mười cây số đều hóa thành Kiếm Vực, mặc kệ trốn đến nơi nào, đều có Kiếm Khí từ hư không bắn giết xuống tới.

"Thật mạnh."

Bọn người Hứa Lương Ấn đều đang run rẩy, tuy rằng bọn họ không phải lần đầu tiên nhìn thấy thành chủ Tương Quân sử xuất ra toàn lực, nhưng mà mỗi một lần nhìn thấy đều sẽ cảm giác đến kinh hồn bạt vía, cho là chênh lệch mình và đối phương rất xa.