Nhìn xem những món đồ ăn này: Lưu Ly Bào Ngư, giá trị hai vạn đồng liên bang, món chính năm màu gà ba vạn đồng liên bang, phối đồ ăn cực phẩm trứng cá muối hai vạn đồng liên bang, bánh ngọt mật ngọt thủy tinh ba vạn đồng liên bang, canh nhân sâm trăm năm 10 vạn đồng liên bang.
Những món đồ ăn ở trên đó đều cực kỳ đắt đỏ, không phải là linh dược đỉnh cấp, chính là một ít nguyên liệu nấu ăn từ thịt Hung Thú, tiền lương mấy tháng của gia đình bình thường cũng không ăn nổi một món ăn, hiện giờ tốt, tùy tiện là chọn năm sáu món.
Điều kỳ quái nhất là tên này còn chọn một bình trăm năm hảo hợp tửu, giá trị hai mươi vạn đồng liên bang.
Moẹ nó, tên này nói rõ chính là xem Hoa Hạo hắn thành dê béo để làm thịt a, tiền một bữa cơm nhỏ gần như có thể ở thành thị nhỏ cấp ba mua một căn nhà ba phòng ở một phòng ngủ.
Hiện giờ khuôn mặt của Hoa Hạo đều tái xanh lên.
“Chuyện này, đây có phải là có chút quá đắt hay không?”
Đồng Tiểu Thiến nhìn thấy giá cả những đồ ăn này, có hơi chần chờ nói ra, tuy rằng nhà Hoa Hạo rất có tiền, nhưng mà một bữa cơm ăn nhiều như vậy, cũng thật sự là quá bất hợp lí.
“Không cần lo lắng, tùy tiện ăn là được, hắn trả không nổi mà nói, ta trả là được.”
Hạ Bình mỉm cười.
Trả không nổi? Con moẹ nó ngươi đang nói người nào trả không nổi đâu!
Nghe nói như thế, đơn giản là Hoa Hạo bị chọc tức lên, đơn giản là hắn hận không thể từ trong thẻ ngân hàng móc ra mấy trăm vạn đồng liên bang, nện ở trên mặt tên này, trên người Hoa Hạo hắn cái gì cũng không có nhiều, chỉ có nhiều tiền.
Rất rõ ràng, hỗn đản này chính là đang cố ý, muốn ở trên bữa cơm này tát vào hắn mặt, để cho Đồng Tiểu Thiến nhìn thấy bộ dáng hẹp hòi của hắn, từ đó thừa lúc vắng mà vào, làm cho hắn mất mặt.
Hắn liếc thấy tất cả mưu đồ một bụng ý nghĩ xấu của tên Vương Cách Bích này, quả nhiên là không đề phòng một giây cũng không được.
Bất kể như thế nào, hắn cũng không thể làm cho gian kế của tên sắc phôi Vương Cách Bích này đạt được.
Moẹ nó, tên hỗn đản này còn muốn làm Lão Vương sát vách, đào góc tường hắn, phi(phun nước bọt) , chờ sau đó có lúc để cho ngươi khóc.
“Không không không, đây chỉ là món tiền nhỏ mà thôi, chỉ cần mọi người chơi vui vẻ, tiền nhiều tiền ít không quan trọng.” bên trong trái tim Hoa Hạo cũng đang chảy máu, như là bị cắt thịt, nhưng mà vẫn giả trang ra một bộ dáng chính mình không thiếu tiền.
Tuy rằng trong nhà hắn có tiền, nhưng mà không có nghĩa là hắn có tiền, mỗi tháng đạt được tiền tiêu vặt vẫn là số ít.
Đoán chừng sau khi bữa cơm này kết thúc, hắn về đến nhà có thể sẽ lọt vào một trận đòn nhừ tử, cha mẹ hắn cùng nhau hỗn hợp đánh kép.
“Cám ơn Hoa thiếu gia.”
“Không hổ là Hoa thiếu gia, không có Hoa thiếu gia mà nói, sợ là chúng ta cũng không ăn nổi thức ăn ngon như vậy.”
“Nếu đã như vậy, chúng ta cũng không khách khí.”
“Người tới, phục vụ viên chọn món ăn, hôm nay Hoa thiếu gia mời khách, thức ăn ngon nhất của các ngươi.”
“Không sai hôm nay bổn đại gia không thiếu tiền, dùng sức chọn món.”
Bọn người Hùng Phách Thiên, Dương Vĩ cùng Cao Hoàn là cười trên nỗi đau của người khác kêu ầm lên, khó được có một cơ hội giết dê béo, báo mối thù lúc trước, đánh chết bọn họ cũng sẽ không bỏ qua.
Dế nhũi Viêm Hoàng tinh cầu đáng ghét, chờ sau đó ta chơi chết các ngươi!
Hoa Hạo nghiến răng nghiến lợi, hận không thể đấm từng quyền vào mặt đám người hỗn đản này.
Nửa giờ sau, món ăn đắt đỏ được đưa lên trên bàn, phòng khách tràn ngập hương khí nồng đậm, khiến cho người ta cảm thấy rất là muốn ăn.
Bọn người Hạ Bình gió cuốn mây bay, giống như quỷ chết đói đầu thai vậy, tiêu diệt đối với những mỹ thực này, thời gian không có bao lâu, bọn họ lập tức ăn uống no đủ, dạ dày đều phồng lên.
Mỗi người đều lộ ra thần sắc thỏa mãn.
Chỉ có sắc mặt của Hoa Hạo tối đen, hắn cảm thấy ăn bữa cơm này, tiền tiêu vặt trong tương lai một năm đều không có, ở trong trái tim cũng đang chảy máu, như là đang cắt thịt nuôi chim ưng.
Thậm chí mấy tên hỗn đản không biết xấu hổ kia thế mà còn muốn khui mấy bình rượu ngon.
May mắn hắn kịp thời dùng ánh mắt giết người nhìn bọn chằm chằm hắn, khiến đám gia hỏa da mặt dày này hiểu được cái gì gọi là có chừng có mực, nếu không mà nói hắn khẳng định sẽ bão nổi tại chỗ, ăn thua đủ với bọn người không biết xấu hổ này.
Chốc lát nữa, Đồng Tiểu Thiến cùng mấy người bạn thân đi WC.
Nhưng mà không lâu sau đó, bỗng nhiên ở trong lúc đó truyền đến tiếng kêu của Đồng Tiểu Thiến rít lên.
“Cái gì? !”
Nghe được thanh âm này, nhất thời Hoa Hạo bị kinh ngạc, hắn không biết xảy ra chuyện gì, nhưng mà từ trên chỗ ngồi lao ra, những người khác thấy thế cũng cùng đi theo ra ngoài, Hạ Bình cũng giống như vậy.
Chỉ gặp Đồng Tiểu Thiến cùng mấy cái bạn thân đang phẫn nộ nhìn chằm chằm lấy mấy tên đàn ông dường như đã say khướt trước mắt, các nàng đang bị này mấy tên đàn ông này bao vây lại, như là con cừu nhỏ bị sói đói để mắt tới.