"Sư phụ, ta bị Thánh Nhân để mắt tới, mạng nhỏ sẽ bị trụn tả bí lù bất cứ lúc nào a, có thể có một ít bảo vật phòng thân hay không?" Hạ Bình chớp con mắt một cái, hắn nói ra mục đích của bản thân.
Trước đó vì đối phó tiền bá, hắn dùng một tấm phù lục Thánh Nhân, mất đi một món đòn sát thủ trên người, tuy rằng cũng xử lý Tiền Bá, nhưng mà suy nghĩ kỹ một chút vẫn có hơi thua thiệt, cho nên hắn hy vọng có thể bù đắp lại từ trên người Bắc Minh Thánh Nhân.
"Tên giảo hoạt nhỏ như ngươi làm gì ta không biết hay sao."
Bắc Minh Thánh Nhân cười xuống: "Bất quá Cuồng Đồ Thánh Nhân muốn giết ngươi, xác thực cùng vi sư cũng có quan hệ rất lớn, dù sao hắn là kết xuống tử thù với vi sư, như vậy đi, vi sư lập tức lại ban cho ngươi một tấm phù lục Thánh Nhân, đủ để ngăn chặn uy thế Thánh Nhân."
"Nếu như ngươi không may gặp phải Cuồng Đồ Thánh Nhân, lập tức có thể lấy ra, sau đó vi sư có thể thuấn di tới, chém giết Cuồng Đồ Thánh Nhân này trong nháy mắt, diệt trừ hậu hoạn."
Ngữ khí của hắn mây trôi nước chảy, dường như chém giết một tôn Thánh Nhân, đơn giản như là như chém dưa thái rau.
Nói xong, một tấm phù lục màu hoàng kim sắc lập tức tung bay rơi xuống từ trên người Bắc Minh Thánh Nhân, rơi xuống trên tay của Hạ Bình.
"Cám ơn sư phụ."
Hạ Bình mừng hết lớn, lập tức nhận lấy tấm phù lục màu hoàng kim sắc này, nhất thời hắn cảm thấy hai tay mình trầm xuống, cảm thấy tờ phù lục này tối thiểu có khối lượng nặng mười tấn, mỗi một đạo dấu vết đều như là Đại Đạo Lạc Ấn, nặng hơn núi cao.
Uy lực của tấm phù lục màu hoàng kim sắc này dường như càng thêm mạnh mẽ hơn so với trước đó.
Nếu như trước đó ở tinh cầu Buck, hắn lấy ra tấm phù lục màu hoàng kim sắc này mà nói, đoán chừng lập tức có thể giết chết Tiền Bá trong nháy mắt, làm cho đối phương hóa thành tro tàn, ngay cả kêu thảm cũng không cách nào kêu ra.
Có một tấm phù lục Thánh Nhân, tin tưởng dù cho đối mặt Cuồng Đồ Thánh Nhân, hắn cũng không cần lo lắng một chút xíu nào.
Hơn nữa còn có thể bất kỳ lúc nào triệu hoán sư phụ mình Bắc Minh Thánh Nhân, đoán chừng nếu là Cuồng Đồ Thánh Nhân này dám can đảm ra tay với hắn mà nói, khi đó cũng đủ để cho này lão bất tử ăn xong một trận nhớ đời.
Nghĩ tới đây, nhất thời hắn cảm thấy đắc ý, có hơi muốn nhìn thấy bộ dáng Cuồng Đồ Thánh Nhân này hoảng sợ vãi tè mà chạy.
"Đúng, trước đó ngươi nói có một món pháp bảo, tên là Khốn Long Thung , có thể thi triển lĩnh vực bình đẳng, đè thấp thực lực của đối thủ mạnh mẽ đến cảnh giới cũng giống như mình, món pháp bảo này ở nơi nào?"
Tiếng nói của Bắc Minh Thánh Nhân vừa chuyển, hắn từ trong lời nói của Hạ Bình vừa rồi biết được, trước đó Hạ Bình gặp phải một đám địch nhân, trong đó có tu luyện giả Luyện Bảo cảnh, thực vượt qua một cảnh giới lớn, nhưng mà vẫn y nguyên có thể chém giết đối phương.
Bằng vào thủ đoạn chính là dùng Khốn Long Thung, món pháp bảo này có thể áp chế tu vi võ đạo của địch nhân đến bên trong cùng loại cảnh giới với chình mình, thần diệu vô biên, cho nên hắn cảm thấy rất hứng thú đối với Khốn Long Thung.
"Ở chỗ này, bất quá lúc trước trong chiến đấu nó đã bị phá vỡ." Hạ Bình tiếc hận nói.
Tuy rằng mượn nhờ Khốn Long Thung, hắn chém giết mấy tên tu luyện giả Luyện Bảo cảnh, nhưng mà hiện giờ món pháp bảo này đã bị phá vỡ, cũng đại biểu trên người hắn lại có một đòn sát thủ biến mất.
Vèo một tiếng, hắn lấy ra Khốn Long Thung từ trên người mình, giờ phút này ở bên trong Khốn Long Thung xuất hiện trạng thái nứt vỡ, khắp nơi đều xuất hiện dấu vết đứt gãy, hiển nhiên mất đi linh tính.
Dù sao Khốn Long Thung vẻn vẹn chỉ là Bảo Khí Tuyệt Phẩm, chịu đựng không được lực phá hoại của tu luyện giả Luyện Bảo cảnh toàn.
"Có chút sáng tạo."
Hai mắt của Bắc Minh Thánh Nhân lộ ra một tia sáng rực, xuyên thấu hư không, nhìn chằm chằm Khốn Long Thung, thần thức quét qua, từ trong hư không sinh ra điện quang: "Quả nhiên là kỳ tư diệu tưởng, không nghĩ tới mới là pháp bảo đẳng cấp Bảo Khí Tuyệt Phẩm, thế mà có thể thi triển ra lực lượng lĩnh vực."
"Người Luyện chế món pháp bảo này, tuyệt đối là thiên phú kỳ tài."
Hắn tặc lưỡi chậc chậc tán thưởng. Dường như cũng có cảm ngộ.
Nghĩ tới đây, sau đó Bắc Minh Thánh Nhân nhìn lấy Hạ Bình: "Món pháp bảo này đối với tu hành của ta, hoặc nhiều hoặc ít có chút ích lợi, có lẽ có thể loại suy , có thể tạm thời cho ta mượn quan sát một đoạn thời gian hay không?"
"Đương nhiên không có vấn đề, sư phụ muốn quan sát thời gian bao lâu thì cứ quan sát thời gian bấy lâu cũng được." Hạ Bình biểu thị hoàn toàn không có vấn đề, dù sao Khốn Long Thung đã sớm hư hao, để ở bên cạnh hắn cũng không lợi ích gì cả, sau đó cũng sẽ xem như là rác rưởi vứt bỏ.
Hoặc là bị Slime hoàng kim thôn phệ.
"Yên tâm, sư phụ cũng không phải người lòng tham không đáy." Bắc Minh Thánh Nhân mỉm cười, "Chờ sau khi vi sư quan sát hoàn tất, có thể hỗ trợ luyện chế một món pháp bảo giống y như vậy."
"Cám ơn sư phụ."
Nhất thời ánh mắt của Hạ Bình sáng lên, nếu như Thánh Nhân ra tay mà nói, nhất định có thể chữa trị hoàn tất Khốn Long Thung, mà lại nói bất định đi qua Thánh Nhân luyện chế, món pháp bảo này còn có thể trở nên càng thêm mạnh mẽ hơn cũng khó nói.
Có lợi ích to lớn như vậy, có ngu ngốc mới có thể cự tuyệt.
"Uhm, không có việc gì mà nói vậy lập tức lui ra đi."
Bắc Minh Thánh Nhân muốn quan sát Khốn Long Thung, hắn mỗi giờ mỗi phút đều đang ở trong trạng thái tu hành.
"Vâng, sư phụ."
Hạ Bình lập tức lui ra, không lại tiếp tục quấy rầy.