TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 130: Đoạt Lệnh Bài!

Có người thứ nhất đầu hàng, như vậy người thứ hai người thứ ba đầu hàng cũng là sự tình thuận theo tự nhiên, nếu như bọn họ không muốn bởi vì đói bụng mà bị đào thải, chỉ có thể đáp ứng điều kiện của Hạ Bình.

Bởi vậy hàng trăm người muốn tìm đến Hạ Bình gây phiền phức, nay đều toàn bộ đáp ứng yêu cầu của Hạ Bình, trở thành chân chó tạm thời.

Sau đó Hạ Bình liền phân phó bọn người Hàn Sơn, phát cho mỗi người một chén mì tôm, xem như là lãnh lương sớm.

Lập tức, tại biệt thự liền xuất hiện tràng diện cực kỳ hùng vĩ, trên mặt đất hơn trăm học sinh tập thể ngồi chồm hổm mà ăn mì tôm, còn lộ ra khuôn mặt vui vẻ hạnh phúc, dường như thời khắc hạnh phúc nhất của cuộc đời là ngay vào lúc này.

Có học sinh còn nghẹn ngào, chảy ra nước mắt.

“Ông trời ơi, trước đó ta không biết mì tôm ăn ngon như vậy, đây quả thực là mỹ vị nhân gian.” Một học sinh ngửa mặt lên trời thở dài, trên mặt đều chảy ra nước mắt.

Bên cạnh cũng có một học sinh cảm khái, hết sức kích động, nhìn lấy mì tôm ở trong tay: “Còn không phải sao? Nhìn lấy nước canh, vắt mì này, đồ gia vị này, đơn giản chính là món ngon mỹ vị nhất trên thế giới, đầu bếp mấy sao đều làm không được.”

“Trước đó ta thế mà hiểu lầm nó chỉ là thức ăn nhanh, đối với nó chẳng thèm ngó tới, xem ra đây là mười phần sai a.”

Những học sinh khác cũng nhao nhao gật đầu, đói một ngày một đêm, còn bị treo một buổi tối, đã sắp điên rồi, nói câu khoa trương, liền coi như bọn họ ăn vỏ cây, đều cảm thấy đó là Khoai tây chiên.

Chứ đừng nói chi là loại mỹ thực như mì tôm này, đoán chừng dù cho có là sơn hào hải vị cũng không sánh nổi.

“Nói như vậy, chúng ta vẫn phải cảm kích cái tên Hạ Bình này, là hắn để cho chúng ta biết thức ăn trân quý.”

“Cảm kích cái rắm, ta hận không thể lấy bao bố đem tên khốn này úp lại, kéo đến hẻm nhỏ vắng vẻ đánh cho một trận, nếu như không phải vì hắn, chúng ta sẽ đọa lạc đến mức một chén mì tôm đều cảm thấy ăn ngon như vậy sao?.”

“Hại cho chúng ta thảm như vậy, tùy tiện cho chúng ta một chén mì tôm liền cảm kích hắn, ngươi làm sao mà tiện như vậy.”

“Thật xin lỗi, tên kia là bạn học ta, mới vừa từ Bệnh Viện Tâm Thần đi ra, chưa kịp uống thuốc liền đi đến tranh tài. Nhưng mà mọi người yên tâm, hắn trừ mặt tinh thần có chút vấn đề, còn lại là không có vấn đề gì.”

“Mẹ nó, đây mới là vấn đề lớn, nếu như địch ta không phân, bỗng nhiên đánh nhau với người một nhà thì làm sao bây giờ.”

Đông đảo học sinh đều đang len lén nghị luận, nhưng mà thanh âm của bọn hắn rất nhỏ, sợ bị Hạ Bình phát hiện, bằng không bọn họ chắc chắn sẽ bị bắt lại đánh cho một trận.

Cho nên, giống như nhà tù. Bị bắt nạt cũng chỉ biết chấp nhận, trong bóng tối nguyền rủa.

Mà một màn này tự nhiên cũng bị bọn Dương Vĩ, Cao Hoàn, những người cùng Hạ Bình có thù, thông qua Truyền Hình Trực Tiếp nhìn thấy.

“Thằng trời đánh Hạ Bình, nhìn xem tên khốn này đến tột cùng làm ra chuyện ác đến bực nào?!”

“Còn không phải sao? Lúc đầu những học sinh khá giỏi của các trường học này, gia đình đều coi là không tệ, dù cho mỗi ngày không phải sơn hào hải vị, chí ít cũng có ba món ăn một món canh, bây giờ tên Hạ Bình này lại đem bọn hắn đói thành bộ dáng này, ăn chén mì tôm đều chảy nước mắt.”

“Nếu để cho cái tên Hạ Bình này làm ông chủ của xí nghiệp, cũng không biết sẽ đem công nhân viên của mình bóc lột thành dạng gì, tùy tiện ban thưởng một chén mì tôm, liền để những nhân viên này cảm động đến rơi nước mắt, coi là Thần Linh cúng bái.”

“ Là Chu lột da của hiện đại a, đào trái tim của hắn ra mà nhìn xem, cam đoan tất cả đều màu đen.”

"Nói thật, ta cũng coi là người keo kiệt, mùa hè xưa nay không mở điều hòa, Mùa đông vì tiết kiệm điện đều là dùng nước lạnh, một bộ quần áo có thể mặc mười năm, đi ra ngoài ăn cơm chắc chắn nước canh đều sẽ liếm sạch sẽ. Nhưng mà con hàng này ngay cả người keo kiệt như ta cũng không chịu nổi, tên khốn này rõ ràng là đang nghiền ép nhân viên, làm trâu làm ngựa cho hắn cũng ăn không đủ no, đây căn bản không phải người."

Bọn người Cao Hoàn đều mắng chửi Hạ Bình, khinh bỉ nhân phẩm của cái tên này, nếu như bọn họ ở hiện trường, khẳng định sẽ hô lên thật lớn, chỉ huy mọi người phản kháng chính sách tàn bạo của tên khốn khiếp này .

... ...

Nửa giờ lại qua đi, những học sinh này lục tục ăn xong một chén mì tôm, nhưng mà hoàn toàn không đủ, chỉ có thể coi là miễn cưỡng khôi phục được một chút nguyên khí, chí ít không đói bụng giống như trước đó, ngay cả động cũng không động đậy được.

Mà lại thừa dịp này, bọn họ cũng băng bó thương thế trên người một chút, xem như có thể phát huy ra sáu bảy thành sức chiến đấu. Thân là cường giả Võ Đạo, tố chất thân thể bọn hắn cũng cực kỳ mạnh mẽ, một số vết thương nhẹ đều không đáng kể chút nào.

Trên thực tế những học sinh này vẫn còn có thể tiếp tục tham gia tranh tài, thương thế trên người dù sao cũng không quá nghiêm trọng, nếu như thương thế nghiêm trọng, đã sớm bị đào thải ra khỏi cục, sẽ không còn lưu tại nơi này.

“Tốt, mọi người cơm nước đã xong xuôi, như vậy thì bắt đầu công tác đi.” Hạ Bình đứng chắp tay, nhìn lấy đám học sinh này.

Một học sinh nháy con mắt một chút: “Công tác? Công việc gì?”

Những học sinh khác cũng vô cùng nghi hoặc.

“Đương nhiên là đi đoạt lệnh bài!” Con mắt của Hạ Bình lộ ra một tia tinh quang, đã qua thời gian hơn một ngày, toàn bộ thành phố mô phỏng đã có người lục tục ngo ngoe đem những lệnh bài trên người của quái thú cướp đến tay.

Dù cho những quái thú thủ hộ lệnh bài đó rất cường đại, nhưng mà các học sinh cũng không phải là muốn cùng đối phương tử chiến, chỉ cần cướp đi lệnh bài bên người nó là được rồi.

Bởi vậy chỉ cần sử dụng mưu kế, đem những quái thú kia dẫn dắt rời đi, liền có thể dễ như trở bàn tay đoạt được lệnh bài.

Nhưng nghe dường như đơn giản, trên thực tế muốn làm đến điểm này cũng cực kỳ khó khăn, cần tu vi võ đạo cực mạnh, có tố chất tâm lí tỉnh táo, đầu óc thông minh, các loại tư chất khác nữa mới thể thành công.

Nhưng mà học sinh có thể tới tham gia Cách Đấu Đại Tái trường cấp ba, người nào không phải là học sinh xuất sắc chiếm cứ mười vị trí đầu của trường học, ưu tú cũng là bình thường, có thể làm được những chuyện này cũng không phải số ít.

Thế nhưng mà đừng tưởng rằng đạt được lệnh bài từ bên người của quái thú, trận đấu liền xem như kết thúc, bởi vì trên lệnh bài có máy định vị, bất kỳ một người học sinh nào cũng đều sẽ biết được vị trí của lệnh bài.

Cho nên, học sinh ở chung quanh biết được vị trí của lệnh bài liền sẽ đến cướp đoạt, người học sinh nào đạt được lệnh bài sẽ lâm vào tầm ngắm vây công ở bốn phương tám hướng.

Trừ phi tranh tài kết thúc, nếu không vĩnh viễn không có ngày yên tĩnh.

Cũng chỉ có ngăn cản được vô số học sinh vây công, có thể bảo trụ lệnh bài trên người, mới có tư cách tấn thăng vào Top 16, đây mới coi là có chiến lực áp đảo, không người có thể tranh cãi.

“Đại ca, ta đã điều tra qua.”

Phùng Hòa Đường lập tức tiến lên, báo cáo: “Khoảng cách phụ cận của khu vực thứ tám, đã có hai ba tấm lệnh bài dường như bị người đắc thủ, bọn họ đang tại bên trong khu vực điên cuồng di động, tránh né những học sinh khác vây công.”

“Có lẽ, chúng ta có thể ra tay với ba người này.”

Nghe nói như thế, Hạ Bình mỉm cười, hắn sở dĩ không giáng một gậy chết tươi những học sinh này, đào thải ra khỏi cục, chẳng phải là muốn mượn lực lượng của những học sinh này, trợ giúp mình đạt được lệnh bài sao?

Có nhiều người như vậy vây quanh trợ giúp, những học sinh có lệnh bài đó tuyệt đối không còn chỗ có thể trốn!

“Tốt, chúng ta liền đối với ba người này ra tay!”

Hạ Bình nhìn lấy rất nhiều học sinh: “Nếu như có thể đạt được ba tấm lệnh bài, ta chỉ cần một khối trong đó, còn lại hai khối liền đưa cho hai vị có công lao lớn nhất, quyết không nuốt lời.”

Cái gì?!

Rất nhiều học sinh nghe nói như thế, trong tâm đều dao động không ngừng, bọn họ sở dĩ còn ở lại tiếp tục thi đấu, không phải chính là hy vọng có thể đạt được lệnh bài tấn thăng Top 16 sao?

Trước đó, nếu như chỉ là bằng vào lực lượng của mình, có lẽ căn bản là không có cách đạt được một tấm lệnh bài, nhưng mà nếu như mượn nhờ lực lượng của mọi người, cũng chưa hẳn là sự việc không thể nào.

Tâm tư bọn họ lấp lóe, tuy cái tên Hạ Bình này đang lợi dụng bọn họ, nhưng mà bọn họ làm sao không thể mượn nhờ cơ hội này, lợi dụng gia hỏa này để đạt được lệnh bài đâu?

Một khi đạt được lệnh bài, liền lập tức chuồn đi, tên khốn này cũng không làm gì được chính mình.

Lập tức, trạng thái tinh thần của những học sinh này biến đổi, cũng không tiếp tục qua loa lấy lệ như trước đó, bởi vì đây là một cơ hội lớn.

“Ác ma a!”

Bọn người Phùng Hòa Đường cực kỳ cảm khái, chỉ là vẽ ra một cái bánh nướng, liền để nhiều học sinh vì hắn hiệu lực như vậy, thật tình không biết bọn họ căn bản rất khó được đến lệnh bài, hết thảy chẳng qua chỉ là Trăng trong nước, hoa trong sương.