Bất quá trong lòng của nàng cũng chấn kinh, nói cách khác trước đó Hạ Bình còn không phải Vương giả cảnh, nhưng mà đã có thực lực có thể vượt cấp khiêu chiến, chém giết triệt để Kiếm Ngư Vương.
Nếu như tin tức này truyền đi mà nói, chỉ sợ không biết sẽ làm hoảng sợ chết bao nhiêu người, chuyện này so sánh Hạ Bình tấn thăng đến Vương giả cảnh càng thêm làm cho người ta rung động, quả thật là đánh vỡ thường thức võ đạo ở Vân Tiêu giới.
"Được rồi, bớt nói nhiều lời, chúng ta lập tức trở về Cự Nhân đảo đi."
Hạ Bình khoát khoát tay, lập tức muốn lôi kéo Sở Dung rời đi hòn Đảo Linh Ô này, hắn muốn trở về biệt thự Cự Nhân đảo, nhìn xem chính mình đang cải tạo chiến hạm.
Căn cứ tin tức từ Miêu Tiên Nhân, bởi vì cải tạo hết sức thuận lợi, phải cần ba tháng may ra mới thành công, hiện giờ trạng thái đã sắp hoàn thành, bất kỳ lúc nào có thể nghiệm thu hoàn thành.
Hắn khắc sâu nhận thức được, đến tột cùng là trên người không có công cụ giao thông là một chuyện phiền toái cỡ nào, vẻn vẹn là đi đường, cũng phải lãng phí rất nhiều thời gian của hắn.
"Chính là lần này còn có rất nhiều người muốn gặp mặt ngươi, đều mang rất nhiều lễ vật tới." Sở Dung chỉ chỉ lễ vật trong phòng, nói có rất nhiều đại nhân vật muốn gặp mặt với Hạ Bình.
"Quan tâm bọn họ nhiều như vậy làm gì, để bọn hắn qua Cự Nhân đảo là xong."
Hạ Bình không nói nhảm với Sở Dung, hắn trực tiếp lập tức ôm lấy Sở Dung, trong nháy mắt từ cửa sổ bay ra ngoài, hắn trực tiếp hành tẩu ở giữa không trung, giẫm đạp không khí xem như là lục địa, đơn giản thật giống như giống như thần tiên.
Trên thực tế, nếu như bây giờ Hạ Bình trở lại Địa Cầu mà nói, đó chính là Lục Địa Thần Tiên chính thức.
"A!"
Sở Dung phạch một cái khuôn mặt bắt đầu nóng lên: "Lưu manh, đến cùng ngươi muốn làm gì? Dù cho muốn rời đi nơi này, cũng phải đi đặt trước vé phi thuyền mới được."
Nàng cảm thấy trái tim mình như là hươu con xông loạn, thẹn thùng đến không xong.
Nếu như bị những người khác thấy được hình dáng của nàng như hiện giờ mà nói, sau này làm sao còn gả đi được? !
"Không cần."
Hạ Bình cười tủm tỉm nói ra: "Trước đó ta đã liên hệ công ty Cự Nhân, bọn họ đã sớm phái người đến Linh Ô Đảo, chuẩn bị một chiếc phi thuyền tư nhân, chuyên đến tiễn ta trở về."
"Không có cách nào, ai bảo hiện giờ ta là đại nhân vật, có đặc quyền."
Hắn dương dương đắc ý.
"Mục nát, nhà tư bản hắc tâm."
Sở Dung phi(phun nước bọt) một tiếng, cực kỳ khinh bỉ loại sinh hoạt phú hào mục nát này.
...
Sáng ngày thứ hai, phi thuyền trực tiếp đến phi trường Cự Nhân đảo.
Hạ Bình cùng Sở Dung cũng không ngừng lại ở phi trường, ngồi xe phi hành hơi công ty Cự Nhân chuẩn bị, trực tiếp lập tức trở lại trong biệt thự mình tại Cự Nhân đảo.
Hai người Sở Dung cùng Hạ Bình vừa mới vừa đi vào biệt thự, bọn người Giang Nhã Như lập tức nhận được tin tức, lập tức ra nghênh đón.
"Tiểu Dung!"
Giang Nhã Như nhìn thấy Sở Dung đến, nhất thời kinh hỉ kêu to lên, bởi vì các nàng hai người cũng đã rất lâu không có gặp mặt, lần này xem như xa cách từ lâu trùng phùng.
Tuy rằng thời điểm ở Viêm Hoàng tinh cầu, hai người bọn họ là quan hệ cạnh tranh, có thể nói là như nước với lửa, nhưng mà sau khi đi vào Vân Tiêu giới, thiên tài nơi này như mây, khắp nơi đều là cạnh tranh giả.
Lại thêm các nàng đều gia nhập bên trong Nguyệt Hàn Cung, cho nên cảm tình hai người cũng không biết so trước đó tốt hơn bao nhiêu.
Sở Dung vừa mới muốn nói chuyện, nhưng mà lúc này một đống lớn người hầu gái xinh đẹp trong biệt thự chạy đến.
"Chủ nhân, ngươi trở về."
"Ngài thật sự là vất vả, nghe nói lần này ngài gặp phải nguy hiểm rất lớn, còn bị Yêu Vương để mắt tới."
"May mắn là Chủ Nhân phúc lớn mạng lớn, mới không có chuyện gì."
"Phi, chỉ là Yêu Vương tính là gì, còn không phải bị chủ nhân diệt."
"Nói đúng, bất quá vẫn phải đến kiểm tra một chút có bị thương hay không, phương diện kia sẽ không xảy ra vấn đề gì đi."
Đông đảo người hầu gái đều bao vây quanh, đẩy ra hai người Sở Dung cùng Giang Nhã Như, bao vây Hạ Bình lại, các nàng như là Chim Sơn Ca, líu ríu kêu lên, vẻ mặt lo lắng.
Có người hầu gái lá gan rất lớn, thậm chí cũng muốn duỗi ra tay nhỏ, sờ về phía Địa Phương Thần Bí này.
Chủ nhân? !
Nghe nói như thế, Sở Dung nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt nhìn lấy Hạ Bình, thật giống như nhìn lấy một gã mặt người dạ thú gì, tên đạo đức bại hoại này, tác phong thổ hào vô lương, ngày bình thường đến tột cùng làm những chuyện xấu xa gì.
Trời ui, thế mà còn ở trong biệt thự chính mình, nuôi một đám người hầu gái đẹp như thế, khí chất xuất chúng, còn khiến những người hầu gái xinh đẹp này gọi hắn chủ nhân, xem hiện tại vẫn là xã hội phong kiến cổ đại sao? !
Đây quả thật là chưa từng nghe thấy, chưa từng nhìn thấy, tên hỗn đản này cả ngày cùng những này người hầu gái ở cùng một chỗ, chẳng lẽ cũng không sợ phương diện kia xảy ra vấn đề, trực tiếp thận hư sao? !
Nhưng mà nàng rất nhanh trừng lớn đôi mắt đẹp, bởi vì nàng phát hiện ở trong bọn người hầu gái xinh đẹp này, còn có một cô gái khí chất khá xuất chúng, quả thật là diễm ép quần hùng, hạc giữa bầy gà, có một loại khí tức thanh thuần tuyệt mỹ.
Dù cho rất nhiều mỹ nữ ở nơi này, cũng không che giấu được phong thái nàng.
Sở Dung không nhịn được kêu lên: "Tô Cơ, tại sao ngươi lại ở chỗ này? Cuối cùng là chủ nhân gì của ngươi?"