"Bất quá lần này có thể quen biết Hạ tiểu hữu, cũng coi như chuyến đi này không tệ."
Ba đại Lão Tông sư Lưu Kỳ, quách Tồn Nghĩa cùng Lý Vân đều là bất đắc dĩ, bọn họ lấy quyết tâm hẳn phải chết tham gia lần thí luyện bí cảnh này, nhưng mà làm sao nghĩ đến sẽ phát sinh kết quả như vầy.
Kết quả là, bọn họ thủy chung vẫn là không cách nào tấn thăng đến Vương giả cảnh, Trúc Lam múc nước công dã tràng(*).
"Chuyện này cũng chưa chắc."
Hạ Bình mỉm cười: "Không dối gạt các vị, Ngũ Hành Linh Quả thật ra cũng kiếm được không ít."
Hắn vồ bàn tay lớn một cái, lấy ra từ trên người một cái túi, ở trên đặt phần Ngũ Hành Linh Quả cho ba người.
Cái gì? !
Ba đại Lão Tông sư Lưu Kỳ, quách Tồn Nghĩa và Lý Vân cảm nhận được khí lực ba động trong bao vải này, không nhịn được trừng to mắt, đồng tử co vào, quả thật là không thể tin được con mắt của chính mình.
Dường như chỉ muốn hít thở một hơi linh khí bốc lên, bọn họ cũng cảm thấy bình cảnh trên người mình buông lỏng không ít.
Nếu như ăn vào mà nói, tấn thăng đến Vương giả cảnh, đó là chuyện chắc chắn.
"Ba vị tiền bối, không cần khách khí, đây là lễ vật ta tặng cho các ngươi."
Hạ Bình đem những Ngũ Hành Linh Quả này đưa tới trên tay ba người bọn họ.
"Chuyện này, Chuyện này!"
"Không được không được, lễ vật như vầy quá nặng.
"
"Trời ạ, đây chính là Ngũ Hành Linh Quả, bí quả có thể khiến người ta tấn thăng đến Vương giả cảnh, ngươi nói cho là cho, điên rồi sao?"
"Mau mau lấy về, đây thật sự là quá trân quý."
Ba đại Lão Tông sư Lưu Kỳ, quách Tồn Nghĩa cùng Lý Vân đều hoảng sợ kêu to một tiếng, nhưng mà bọn họ vẫn là cố nén dạng này dụ hoặc, cảm thấy dạng này lễ vật quý giá đến không thể thừa nhận.
"Việc nhỏ thôi."
Hạ Bình mỉm cười: "Ba vị tiền bối cũng không cần lo lắng, thật ra trên người của ta còn có một số Ngũ Hành Linh Quả, cho nên dù cho đưa ra ngoài những quả này, cũng hoàn toàn đầy đủ ta tu hành."
"Mà lại Ngũ Hành Linh Quả cũng chỉ là Linh quả tấn thăng đến Vương giả Cảnh thôi, sau khi tấn thăng đến Vương giả cảnh, giá trị của những Ngũ Hành Linh Quả này cũng không có lớn như vậy."
Giá trị không có lớn như vậy sao? !
Ba đại Lão Tông sư Lưu Kỳ, quách Tồn Nghĩa cùng Lý Vân đều cười khổ một tiếng, lời nói này nghe qua nhẹ nhõm, để cho người ta tấn thăng đến Vương giả cảnh, bản thân tấn thăng lên Vương Giả cũng là một đại tạo hóa siêu cấp rồi.
Nếu như để người ta biết trên người Hạ Bình có những Linh Quả này mà nói, cũng có thể phát động chiến tranh, không biết bao nhiêu người qua đến cướp đoạt.
Vậy mà tiểu tử này ngược lại giỏi, nói giá trị không có lớn như vậy, cũng chỉ có yêu nghiệt cái thế như vầy, mới nói đạt được những lời kiêu ngạo như vậy.
Thật giống như tỉ phú thế giới đang trang bức, thật ra mà nói tiền không có quan trọng như vậy, quá làm cho người ta hận.
"Đương nhiên nếu như các ngươi không cần mà nói, vậy thì ta lấy đi vứt bỏ."
Hạ Bình làm bộ dáng muốn ném đi.
"Đừng đừng đừng."
"Tiểu tử, đây là ngươi điên rồi sao?"
"Còn muốn đi ném bỏ sao? Phung phí của trời a."
Ba đại Lão Tông sư Lưu Kỳ, quách Tồn Nghĩa cùng Lý Vân quả nhiên là bị dọa đến nhảy dựng lên, liên tục ngăn cản, lập tức cướp đi Ngũ Hành Linh Quả trong tay Hạ Bình, miễn cho bị tên phá của này ném đi.
Đây chính là bảo bối tài phú bị một tòa thành thị cũng còn không đổi được, mặc kệ là bảo quản cẩn thận từng li từng tí thế nào, cũng không đủ.
"Nếu đã như vậy, các ngươi nguyện ý nhận lấy sao?"
Hạ Bình mỉm cười.
Nghe nói như thế, ba đại nhân loại Lão Tông sư sững sờ, biết mình bị tiểu tử này khi dễ, nhưng mà cũng không có cách nào khác, trên thực tế bọn họ cũng hết sức cần thiết Ngũ Hành Linh Quả này.
"Tốt rồi, lời nói dư thừa chúng ta cũng không cần nói nhiều."
"Ân tình lần này, chúng ta nhớ kỹ, nếu có thời cơ, cho dù là chúng ta xông pha khói lửa cũng sẽ không tiếc."
"Đúng, tiểu hữu đây là cho chúng ta ân tình tái sinh a."
Ba đại Lão Tông sư nhân loại đều trịnh trọng chắp tay với Hạ Bình một cái, hết sức cảm kích.
"Khách khí, khách khí."
Hạ Bình khoát khoát tay, đương nhiên hắn cũng biết Ngũ Hành Linh Quả hết sức trân quý, đó là Linh quả làm cho người bình thường nhanh chóng tấn thăng đến Vương giả Cảnh, nếu ở Vân Tiêu giới, đó là bảo bối có tiền cũng không mua được.
Nhưng mà hắn tặng cho ba đại Lão Tông sư nhân loại này, không nói trước bọn họ vì nhân loại lập xuống rất nhiều công lao hãn mã, chỉ vẻn vẹn là vì mình phần ân tình bọn họ bảo hộ chính này cũng phải báo đáp.
Đương nhiên, hắn đạt được ngũ hành Linh Thụ, ngày sau cũng có thể liên tục sản xuất ra không ngừng Ngũ Hành Linh Quả, đây là một khoản tài phú cực lớn không cách nào tưởng tượng.
Tặng ra Ngũ Hành Linh Quả cho ba người thật sự là chuyện nhỏ như con thỏ, đơn giản không sai biệt lắm chín trâu mất sợi lông, Hạ Bình cũng không có gì không nỡ bỏ ra.
Sau khi đạt được Ngũ Hành Linh Quả ba đại Lão Tông sư, Lưu Kỳ, quách Tồn Nghĩa cùng Lý Vân rời đi, bởi vì trên người có Linh Quả trân quý như thế, cơ bản là bọn họ không dám chờ lâu ở nơi này, sợ gặp phải nguy hiểm gì không tránh khỏi.
Nếu là gặp được một số Yêu Vương, vậy thì cực độ xui xẻo, cho nên bọn họ đều nhanh chóng đến trụ sở của gia tộc mình, dự định nhanh chóng phục dụng Ngũ Hành Linh Quả, tấn thăng đến Vương giả cảnh.
Một khi tấn thăng đến Vương giả cảnh, như vậy chỉ sợ bọn họ cũng không cần lo lắng cái gì, cho nên ba đại Lão Tông sư nhân loại cùng Hạ Bình chào tạm biệt một tiếng, lập tức nhanh chóng ở trong gia tộc mình.
"Cũng là thời điểm trở lại Cự Nhân đảo."
Hạ Bình dự định trở về biệt thự trên Cự Nhân đảo, sau đó bế quan tu luyện, phục dụng Ngũ Hành Linh Quả, lại nhanh chóng đột phá đến Vương giả cảnh, hắn cũng không muốn tiếp tục ở tại nơi này chậm trễ thời gian.
Vèo!
Hắn trên mặt biển lướt sóng mà đi, chạy nhanh, đi tới một hòn đảo nhân loại ở gần đó, tìm tới phi thuyền chở khách, sau đó lập tức trực tiếp ngồi trở lại Cự Nhân đảo.
Lúc này, trên biển lớn cũng xuất hiện một đạo thân ảnh chạy nhanh, đơn giản là nhanh như như đạn pháo, nhấc lên sóng lớn vô biên, rung động rầm rầm, như cùng một con cá mập ngao du ở đại hải.
"Ồ?"
Bỗng nhiên lúc này, trong lúc Hạ Bình chạy một đoạn thời gian, ở dưới tinh thần lực cảm giác của hắn, nơi xa dường như cũng đồng dạng có một bóng người đang lướt sóng mà đi, đang chạy về phía chính mình.
Hắn cảm giác được hơi thở của đạo thân ảnh này có hơi quen thuộc, cũng không khỏi dừng lại.
Hạ Bình xem xét hướng phía nơi xa, lập tức thấy một thân hình uyển chuyển xuất hiện ở trước mắt mình, đây là một cô gái, nửa người trên mặc một áo bó sát người màu trắng, nổi bật ra dáng người ngạo nhân.
Nửa người dưới của nàng thì là mặc quần short thể thao màu trắng, lộ ra hơn phân nửa cặp đùi trắng nõn thon dài đẹp, trên dưới toàn thân đều tản mát ra khí tức hấp dẫn tới cực điểm.
Không thể nghi ngờ, đó là một mỹ nữ chân dài, một người con gái tuyệt thế vưu vật làm cho vô số playboys phải động tâm.
"Sở Dung à? !"
(*)Công Dã Tràng là người nước Tề: không biết là vượt biên hay nhập lậu sang việt nam mà điển tích hai người này tương tự như nhau. Công Dã Tràng của TQ cũng bỏ công múc nước nhưng mà không phải bỏ công xe cát lấp biển như con dã tràng của Việt Nam