TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 1086: Tộc Trưởng Của Tộc Khổng Lồ Nham Thạch (2)

Lực lượng chênh lệch quá lớn, dù xem như Bắc Minh hộ thể công cũng không cách nào hấp thu tiêu hóa hoàn toàn lực công kích của đối phương.

toàn bộ thân thể của Hạ Bình lập tức bay rớt ra ngoài, theo đó phi hành năm sáu cây số giữa không trung.

"Ngu xuẩn, Nham Bạo, ngươi xem một chút chính mình làm chuyện tốt gì." Nhưng là Hạn Qua lại là một chút cũng cao hứng không nổi, ngược lại chửi ầm lên, lòng nóng như lửa đốt, giống như Nham Bạo làm cái gì cũng là chuyện hết sức sai lầm.

"Cái gì? !"

Nham Bạo hết hồn, nó cũng trong nháy mắt hiểu rõ vì sao Hạn Qua tức giận như vậy, bởi vì nó nhìn thấy bị một quyền của mình đập bay, hẳn là Hạ Bình thổ huyết ở giữa không trung, nhưng mà lúc này lại chạy mất tăm mất tích.

Cái thằng kia lăn lộn ở giữa không trung, mượn nhờ lực trùng kích của quả đấm mình, phần lưng sinh trưởng ra hai cánh Cương Khí, như như một con chim lớn trượt đi, chạy trốn phía nơi xa, mới trong thời gian mấy hơi thở, lập tức xa cách chúng nó mười cây số trở lên.

Nói cách khác, một quyền này của chính mình không chỉ không có lấy mạng của tiểu tử này, ngược lại còn làm hắn mượn nhờ cỗ lực lượng này nhanh chóng chạy trốn.

"Làm sao trốn rồi?"

Giờ phút này Nham Bạo cũng không nghĩ rõ ràng, nhân loại này làm sao lại to gan lớn mật như thế, lại dám cứ thế mà chịu một quyền của mình, chính là vì mượn nhờ lực lượng của chính mình chạy trốn.

Phải biết, lực lượng của nó chính là vô cùng mạnh mẽ, nếu như không cẩn thận mà nói, sợ rằng sẽ bị một quyền đấm chết, tại chỗ lập tức thành thịt vụn, đến lúc đó cũng không phải là chạy trốn, mà chính là tự tìm đường chết.

Nhưng mà Hạn Qua đã từng chiến đấu với Hạ Bình lập tức hiểu rõ, tuy rằng lực lượng của Nham Bạo xưng hùng trong 5 Đại Vương Giả, lực lượng có thể được xem như mạnh mẽ tới đâu, cũng không có vượt qua chúng nó quá nhiều.

Mà Cương Khí Hộ Thân của tên nhân loại này lại vô cùng mạnh mẽ, trong nháy mắt lập tức bố trí mấy chục tầng phòng ngự, tầng tầng xếp chồng lên nhau, cho dù là một kích toàn lực của Nham Bạo, cũng đừng hòng đánh chết hắn.

Cho nên, tên nhân loại hỗn đản này mới kẻ tài cao gan cũng lớn, không chút nào sợ lực lượng của Nham Bạo.

"Bỉ ổi, thế mà trốn rồi."

"Ngươi làm như vậy, còn tính là nhân loại sao? Quả thật là trộm cướp nhát gan."

"Vừa rồi nổ đến dữ dội như vậy, bây giờ lại chạy trốn, trốn nhanh hơn chuột, đơn giản là ngươi không biết xấu hổ."

"Có gan thì ở lại, đại chiến ba trăm hiệp với tộc trưởng chúng ta."

Một đám hộ vệ đều chửi ầm lên, cảm thấy tên nhân loại này quá bỉ ổi vô sỉ, còn chưa bắt đầu đánh đâu, đã nghĩ làm sao chạy trốn, một chút Tinh Thần Võ Đạo cũng không có.

Nơi xa, dù cho cách xa nhau trăm dặm, Hạ Bình cũng có thể nghe được mấy gã hộ vệ này đang chửi ầm lên, nhưng mà hắn khịt mũi coi thường, nếu là luận bỉ ổi, làm sao mà vượt qua những vương giả này.

Rõ ràng một gã Vương giả đánh Tông Sư cũng đã xem như lấy lớn hiếp nhỏ, thế mà hiện giờ lại chạy ra thêm một gã, dự định hai người Vương giả đánh một người Tông Sư, đến tột cùng là ai không cần thể diện.

Tuy rằng hắn muốn chiến đấu với Vương giả, ma luyện vũ kỹ, nhưng mà không có nghĩa là hắn muốn bị BDSM, muốn bị xử lý.

Một người Vương giả ứng phó cũng muốn mất qần, còn hai gã cùng tiến lên, cho dù hắn đối với thực lực mình có tự tin tuyệt đối, cũng không cho rằng ở trong loại tình huống này chính mình còn có thể chiếm được lợi ích gì.

Quan trọng nhất là, Hạ Bình chiến đấu lần này đạt được lợi ích đã đủ nhiều, tiếp tục chiến đấu nữa, cũng sẽ không có thêm ích lợi gì, như vậy đương nhiên phải chạy trốn, làm gì tiếp tục dây dưa với những vương giả này.

Nếu như tiếp tục như vậy nữa, lỡ lại xuất hiện thêm một tôn Vương giả nữa nên làm cái gì, khi đó hắn cũng dữ nhiều lành ít.

Cho nên, hắn nhìn thấy Nham Bạo xuất hiện, lập tức biết trận chiến đấu này không tiếp tục được nữa, lập tức quyết định chạy trốn như thế nào.

Quả nhiên bọn người ngoài hành tinh này vội vàng không kịp chuẩn bị, căn bản không ngờ tới chính mình chuồn nhanh như vậy, lập tức đã thoát ly chiến trường.

"Đừng hòng trốn, ngươi cho là mình trốn được sao? !"

Khuôn mặt của Nham Bạo đều tái xanh, nó muốn đánh cho gần chết tên nhân loại này, ai biết ngược lại còn trợ giúp nhân loại này chạy trốn, chuyện này truyền ra, sợ rằng nó sẽ bị chế giễu chết.

Thậm chí một khi nhân loại này chạy trốn, thì tin tức vị trí Linh Thụ của chủng tộc chúng nó cũng không biết ở nơi nào.

Vèo!

Nó đuổi theo hướng phía Hạ Bình, Lăng Không Hư Độ, đây là tiêu chí Vương giả cảnh, đã có thể thoát ly sức hút trái đất, trực tiếp Hoành Độ Hư Không, tốc độ cũng nhanh hơn Tông Sư không biết bao nhiêu.

"Nhân loại, đừng hòng chạy!"

Hạn Qua cũng đuổi theo, toàn thân nó bốc lên ngọn lửa màu đen, như là một quả cầu lửa, đuổi theo, gào thét rung động, vượt qua mười mấy lần tốc độ âm thanh.

Hai Đại Vương Giả điên cuồng đuổi giết tới, muốn tìm ra hành tung của Hạ Bình.

Nhưng mà Hạ Bình đã sớm ngờ tới động tác này của hai Đại Vương Giả, hắn lập tức trốn ở trong một nhà dân của tộc Khổng Lồ Nham Thạch, sau đó trong nháy mắt lập tức chui vào không gian giới chỉ.

Ầm một tiếng, không gian giới chỉ lập tức rơi xuống tại trong góc vách tường, cùng một đống hạt cát đá vụn che khuất làm một thể, khí tức cũng dung hợp lẫn nhau, cứ như vậy vô thanh vô tức biến mất ở nơi này.