"Ta nói đúng không, Phương tiên tử?" Mặc dù lão Trương nho nhã, nhưng cái loại biểu cảm tươi cười này, nhìn thế nào cũng có cảm giác ngứa đòn.
Điều hiếm thấy chính là, nữ phương sĩ luôn không minh xuất trần, mang theo nụ cười nhu hòa, bây giờ lại hung hăng trừng hắn ta một cái, cũng không nói gì.
Hơn nữa lúc này Phương Vũ Trúc lại không nói một lời, trực tiếp ra tay, kích hoạt Vũ Hóa Thần Thuyền, một cơn mưa ánh sáng lớn rơi xuống.
Đại mạc hiện lên hình bóng mơ hồ, nàng dùng dị bảo thần thuyền này để liên hệ với người sau đại mạc, không lâu sau chủ thân của nàng hiện ra trong màn mưa.
Lão Trương cũng xuất chiêu, cầm trong tay thanh đồng bảo kính, cố định hư không, nơi đó trở nên mơ hồ, hiện lên một góc của đại mạc, hắn ta cũng đang liên lạc với chủ thân của mình.