Sau khi ăn cơm tối xong, trong ráng chiều, Vương Huyên bắt đầu tản bộ vòng quanh Vân Hồ - thắng cảnh nổi danh nhất An Thành, sáng mai hắn sẽ về nhà, mười ngày sau trực tiếp vào Thâm Không.
Chỉ sợ mấy năm tiếp theo, hắn không còn được thưởng thức cảnh đẹp của An Thành, bởi vậy trong ánh chiều tà, hắn bình tĩnh ngắm hoàng hôn bên hồ.
Bây giờ, hắn không còn là Vương Tông Sư, thu lại ánh hào quang, trở về trạng thái sinh hoạt của người bình thường, mặc dù đứng trong biển người, cũng sẽ không có người quấy rầy.
Hắn rất hưởng thụ sự yên tĩnh này, tắm mình trong ráng chiều, nhìn đàn chim nước bay lượn trên bầu trời, thỉnh thoảng có cá nhảy lên, làm mặt hồ ánh vàng gợn sóng lăn tăn, tâm tình bình yên trước nay chưa từng có.
Tài phiệt, đại biểu của các tổ chức lớn đều đã rời đi, siêu cấp chiến hạm đã tiến vào Thâm Không, những người trong lĩnh vực Tân Thuật cũng đã rời đi, An Thành hỗn loạn đã không còn mưa gió và tiếng ồn ào náo động.