“Áo giáp màu bạc của Phương Vũ Trúc bị máu nhuộm đỏ, tắm trong chân huyết tuyệt thế, sau khi mạnh mẽ giết xong tam đại tuyệt thế, nàng xoay người lại tìm hồng y yêu chủ, khiến cho hai kẻ địch khác kinh hãi trực tiếp bỏ chạy, kết quả bị nàng đuổi theo trong một đêm, mạnh mẽ giết chết một người một lần nữa, nàng đánh chết tứ đại tuyệt thế trong một ngày một đêm, chấn động trên trời dưới đất.”
Và cũng trong trận chiến đó, Hồng Y Yêu Chủ cũng chính thức vùng lên, chính nàng ta cũng giết chết một vị cao thủ tuyệt thế.
"Hai người này được xem như những người tự tay kết thúc huy hoàng cuối cùng của người thượng cổ." Trương Đạo Lĩnh gật đầu, hắn ta biết rất rõ, Phương Vũ Trúc liên tục giết bốn đại cao thủ tuyệt thế trong một ngày một đêm, trong đó có hai người là Yêu Hoàng Thượng Cổ, hai người khác là cự phách nhân tộc thượng cổ, đều là cổ tu giả.
“Phương Vũ Trúc đoan trang, thanh nhã, ôn hòa, nhưng cũng từng mặc áo giáp, huyết chiến thiên hạ.”
Minh Huyết giáo tổ thấp giọng nói: "Tiểu Trương, không, Trương giáo tổ, ngươi đi theo hai người bọn họ, có phải chủ yếu là quan sát Vương Huyên đúng không? Chẳng lẽ ngươi cũng cảm thấy hắn không bình thường, cho rằng hắn cũng từng mở nội cảnh địa trong thời kỳ phàm nhân sao?”