"Lão Vương anh cũng quá nghèo đấy, không phải chỉ là một ngôi nhà sao, em cho anh một biệt phủ!" Chung Thành nói ra.
"Sao họ không ăn thịt*, cậu là Tấn Huệ Đế chuyển thế à? Tôi hỏi rồi, phòng ở chung quanh bị đánh rách tả tơi đều được bồi thường, sao lại không bồi thường tôi, tôi muốn báo cảnh sát, Tôn gia đáng chết!" (*: do Tấn Huệ Đế nói khi được thông báo rằng người dân của mình không có đủ gạo để ăn.)
Sau đó, Vương Huyên thật sự báo cảnh sát, không tiếc gì muốn làm lớn chuyện, để Tôn gia bồi thường tổn thất của hắn.
Chung Thành để điện thoại xuống hơn nửa ngày chưa lấy lại tinh thần, trong lòng tự nhủ, anh còn đánh rơi chiến hạm của người ta, mọi người như nhau, phiên phiến là được rồi.
Thế nhưng cậu ta không biết, Vương Huyên thực sự hết tiền, không đủ một triệu Tân Tinh tệ, còn là tiền hoa hồng lúc giúp Tần Thành đòi công đạo tại Tân Nguyệt được chia.