Lúc Nữ Yêu Tiên áo đỏ quay người rời đi, Vương Huyên từng nhìn thấy cô ta đi qua những miếu hoang, tường đổ, tượng Bồ Tát ngã đầy đất, nhưng thế giới kia lại có sức sống bừng bừng.
Còn thế giới phía sau tấm màn ở chỗ Nữ Kiếm Tiên cũng có sức sống tràn ngập nhưng kiếm quang ngút trời, trong vùng thế giới đó của cô ta có địch, từng cùng người ta chiến đấu.
"Lão Vương, tôi sợ quá, cậu nhìn xem, những người này đã quên hết những chuyện chỉ xảy ra trước đó vài phút, cả người đều mơ hồ, dù có cố gắng thế nào cũng không nhớ ra được." Tần Thành bất an.
Vương Huyên ngẩng đầu, mưa ánh sáng trên trời đã biến mất, hắn thu hồi đoản kiếm.
Hắn lập tức ý thức được rằng, giới tài phiệt và các tổ chức lớn nếu biết được tình huống ở căn cứ này chắc chắn cũng che giấu chân tướng, dù sao nó quá không hợp với lẽ thường, dễ gây hoảng loạn cũng như bàn tán khắp nơi.