TRUYỆN FULL

[Dịch] Thâm Không Bỉ Ngạn

Chương 191: Một mình đánh xuyên tất cả trận doanh

Sắc mặt người đàn ông trung niên biến hóa, cảm thấy người trẻ tuổi này quá nhạy bén, bọn họ quả thật có chút tâm tư, nhưng cũng không thể lập tức áp dụng như vậy, kết quả bị người "Lột da" trước nữa.

Giọng nói của anh ta lạnh lùng: "Cậu suy nghĩ nhiều rồi, chúng ta đến là vì luận bàn kết giao bằng hữu!"

Vương Huyên liếc nhìn những khuôn mặt xa lạ kia, như một thanh Thần Kiếm phong mang tất lộ ra khỏi vỏ, cường thế không gì sánh được, nói: "Vậy không cần nhiều lời, anh, còn có các anh, cùng lên đi, tôi với các anh tất cả mọi người cùng luận bàn!"

Hắn đi thẳng về phía trước, một mình đối mặt với một đám người.

Hắn biết rõ, cuộc phong ba này vừa mới bắt đầu, có người năng lực rất lớn, thế mà cổ động một đám người luyện Cựu thuật tới đây hạ độc thủ, con đường tiếp theo khẳng định không chỉ có những chuyện này.

Đồng thời, trong lòng của hắn thầm than, lại bị lão Trần gài, lão gia hỏa này đoán chừng cũng đang chờ đại phong bạo tiến đến, đây là để hắn hạ tràng trước.

"Người trẻ tuổi, cậu thật sự là quá cuồng vọng, không cần chụp mũ lung tung cho chúng tôi." Người trung niên chết cũng không thừa nhận những chuyện kia.

Anh ta lạnh giọng nói: "Có phải cậu cảm thấy, mình từng đánh chết Đại Tông Sư sắp chết nên thật coi là vang danh thiên hạ, thực lực vô địch rồi hay không? Dám một mình khiêu khích đám người cố ý rời núi chúng tôi, vì tiền bối Cựu thuật tận một phần lực, cậu quá đáng rồi đấy!"

Vương Huyên bễ nghễ nhìn bọn họ, nói: "Ít nhất, tôi đã từng đi Thông Lĩnh, dám quyết chiến cùng trận doanh Tân thuật, tâm tôi có một bầu nhiệt huyết, dám đi liều mạng cùng đổ máu, vì Cựu thuật mà chiến! Đám người các anh khi đó còn không biết núp ở chỗ nào, hiện tại bởi vì lợi ích mà đứng ra khuấy gió nổi mưa, không ngại mất mặt xấu hổ sao?"

Tiếp theo, hắn lạnh giọng nói: "Bớt nói nhiều lời, các người là thứ gì tự mình hiểu rõ, chỉ là một thanh phá đao trong tay người khác mà thôi, ngay cả lưỡi dao cũng không tính! Hôm nay tôi sẽ đứng ở chỗ này, các người có một người tính một người, có một đám tính một đám, tất cả đều cút đến đây đi, một mình tôi sẵn sàng nghênh tiếp!"

"Cậu quá phách lối!" Những người kia giận dữ, giống như là bị đâm trúng ống thở, tất cả đều kêu lên.

Vương Huyên không để ý tới bọn họ, nhìn về phía càng xa xôi, nói: "Người luyện Tân thuật, kẻ quấy rối phía sau, cùng những người khác, không phục đều có thể tới, tôi sẵn sàng nghênh tiếp hết!"

Thanh Mộc choáng váng, hôm nay Tiểu Vương hoàn toàn khác biệt, thực sự muốn đại khai sát giới!

Bãi cỏ rất rộng rãi, bên cạnh là hồ cỏ lau, hiện tại xung quanh đã bu kín người.

Mấy người nằm dưới đất được khiêng đi cứu chữa, lưu lại vài vết máu, tràn ngập khí tức tiêu điều.

Vương Huyên bước lên phía trước, một người đối mặt với một đám người, hắn vẫn không sợ, ánh mắt gần như thực chất hóa, liếc mắt nhìn đến đâu khiến người ta cảm thấy nhói nhói đến đó.

Đây là thể hiện tinh thần lực của hắn cực kỳ thịnh vượng, khiến rất nhiều người đều không dám đối mặt với hắn, tâm thần thừa nhận áp lực rất lớn.

Hiện trường yên tĩnh im ắng, không có ai dám mở miệng nói chuyện. Hắn cũng chưa tận lực thả nhẹ bước chân, lại nặng nề rơi xuống đất, mới đầu còn thấy bình thường, sau đó lại giống như là tiếng trống chấn động, có một loại vận luật nào đó, đó là một loại tiết tấu đặc thù, khiến mặt cỏ cũng rung động.

"Long Xà Tịnh Khởi!" ông lão ở bên cạnh Chung Tình dùng âm thanh nhỏ đến mức không thể nghe được thốt ra, ông ta nhìn ra Vương Huyên đang súc thế, không bộc phát thì thôi, một khi xuất thủ sẽ lôi đình vạn quân, như Long Xà Tịnh Khởi, hoành kích trường thiên!

Dáng người Chung Tình cao gầy, duyên dáng yêu kiều, không chút phấn son, trên gương mặt xinh đẹp thanh thuần tràn ngập kinh nghi, nhỏ giọng thỉnh giáo, vì sao trong thời gian ngắn người kia có thể luyện thành hai thức tán thủ như vậy?

"Ở thời cổ đại có loại kỳ tài này, cận đại thì chỉ nghe đồn hãn hữu, ngay cả lão Trần cũng chưa chắc có thể làm được." Ông lão vô cùng nghiêm túc thấp giọng nói ra.

Ông ta cũng luyện Xà Hạc Bát Tán Thủ, biết rõ những thứ liên quan đến cộng hưởng phát lực, ngũ tạng có bao nhiêu khó khăn, luyện đến cấp độ cao thâm, đệ tử Trương Đạo Lăng trong truyền thuyết có thể đá gãy ngọn núi.

"Vậy thật đúng là kỳ tài luyện Cựu thuật, thật muốn kéo hắn vào trong đội thám hiểm của tôi. Tôi không nhìn quá trình, chỉ nhìn kết quả." Chung Tình nói xong cũng không nói thêm gì nữa.

Một đám người bị một mình Vương Huyên bức bách, cảm giác rất ngột ngạt, đợi sau khi nhìn thấy bãi cỏ dưới chân hắn xuất hiện rất nhiều khe lớn, một số người run sợ.

"Chỉ là một tên nhóc lông tơ còn chưa mọc hết, cũng dám tùy tiện như thế!"

"Không có gì phải kiêng kỵ, nếu hắn nói muốn một mình luận bàn cùng chúng ta, vậy thì cứ giáo huấn hắn một chút!"