Công Tôn Phi Tuyết chưa từng nghĩ đến vị đạo nhân trẻ tuổi, thoạt nhìn ôn hòa kia, lại chính là Kỳ Lân Tần Võ Hầu danh vọng đang lên như diều gặp gió gần đây. Trong mấy năm qua, Kỳ Lân thôn tính Giang Nam, Vũ Văn Liệt đạp bằng Tây Vực, Nhiếp Chính Vương xé nát Đảng Hạng, là những chuyện được người đời bàn tán sôi nổi nhất.
Nay người chỉ tồn tại trong lời đồn đại lại ở ngay trước mắt, Công Tôn Phi Tuyết có chút thất thần.
Hắn không phải nên theo Lăng Bình Dương và một nghìn thiết kỵ Kỳ Lân quân tiến vào Trung Châu sao?
Vì sao lại ở nơi này?
Công Tôn Vô Nguyệt nhìn Lý Quan Nhất, giọng nói trầm tĩnh: “Tuy rằng Thừa Bật trước sau không chịu nói thân phận của ngươi, nhưng ngẫm kỹ lại, chung quy cũng không khó để đoán ra. Ta lăn lộn trong giang hồ bao nhiêu năm, ít khi nhìn lầm người.”