"Thần tuân chỉ, tự khắc sẽ bẩm báo với Tần Vũ hầu."
Việc này tới đây là kết thúc, Cơ Tử Xương trở về hoàng cung, nắm chặt Phượng Vũ Kiếm trong tay, trầm mặc hồi lâu. Thanh kiếm này chẳng phải thần binh, chỉ là bảo kiếm cấp lợi khí. Hắn vuốt ve thân kiếm, ngẫm nghĩ về cục diện trước mắt.
Các túc lão hoàng tộc Trung Châu can thiệp, gây ảnh hưởng tới hắn, vị Đại hoàng đế này.
Sáu vị cung chủ Học cung chỉ bảo vệ tính mạng hắn, lại không nghe theo sự điều khiển của hắn.
Dưới sáu đại cung chủ, kẻ mạnh nhất là Tư Nguy lại tùy ý, tản mạn. Cơ Diễn Trung nhân hậu, khoan dung, nhưng cũng mang Xích Tiêu Kiếm rời khỏi nơi này. Cơ Tử Xương than thở hồi lâu, nắm chặt thanh kiếm, nghiến răng nghiến lợi, trong lòng ngập tràn căm hận: