"Tuy rằng ta và Trần Đỉnh Nghiệp có mối thù không đội trời chung, nhưng trên đại thế chúng ta là một, nay nhuệ khí đã bị bẻ gãy, đưa Văn Miện trở về làm gì, để hắn ngồi trên vương tọa đầy rẫy ruồi nhặng kia, thống khổ cả đời sao?"
"Thời đại đã qua đều mục ruỗng cả rồi, duy chỉ có đao kiếm, mới có thể mở lại thái bình."
Lang Vương nhắc đến Trần Đỉnh Nghiệp, khinh thường nói:
"Đem dục vọng của bản thân áp đặt lên kẻ khác, chẳng qua chỉ là một loại nhu nhược. Nam tử hán đại trượng phu, muốn thứ gì, liền đi tranh đoạt, tranh không được liền đi cướp, nếu vẫn cướp không được, vậy hãy trở nên mạnh mẽ hơn, rồi lại làm lại lần nữa!"
"Ta nay một phen thất bại, đại thế Trần Quốc đã tổn hại."