Văn Hạc tiên sinh trong khoảnh khắc cảm nhận được luồng sát khí từ phía sau lưng.
Mặt không đổi sắc, nghĩa chính từ nghiêm, nói: "Kỳ thực ngươi nhận lầm rồi."
"Tại hạ Văn Linh Quân."
"Không phải Văn Hạc."
Vầng trán vị ôn nhuận quân tử hằn lên một tia gân xanh, sắc mặt càng thêm âm trầm, nụ cười lại càng thêm khoái trá, nói: "Ồ? Văn Linh Quân? Hay, hay, thực sự là quá hay."