Quân trận sát khí xé rách, trên bầu trời mây đen hội tụ, tiếng sấm vang dội, không biết đó là tiếng sấm, tiếng vó ngựa, hay là tiếng mười mấy vạn đao kiếm chém giết va chạm.
Loạn quân, đối đầu với quân tan rã.
Nhất thời chưa phân ra cao thấp rõ ràng.
Ngay lúc này, một chi quân đội khác đã đến chiến trường.
Phàn Khánh nhìn chiến trường ở đằng xa, nắm chặt trường thương trong tay, trên khuôn mặt kiên nghị của nam nhi hiện lên một tia lửa nóng rực, giơ binh phong lên, mở miệng, chỉ là tiếc chữ như vàng nói: