"Trong thành có mười hai vạn người, chỉ còn lương thực cho một tuần, tên đạn ngày một cạn kiệt."
"Chúng ta đã phá dỡ nhà dân để làm đá lăn, nhưng có thể chống đỡ được bao lâu? Cơ quan khí giới của Mặc gia, không có nỏ tên tương ứng, thì chỉ là một đống sắt vụn, căn bản không dùng được."
"Càng về sau, mọi người ăn không đủ no, nghỉ ngơi không đủ tốt, tinh thần của chiến sĩ cũng sẽ dần suy giảm. Chi bằng thừa lúc hiện tại còn đang ở đỉnh phong, tập hợp mấy ngàn tinh kỵ, phá vòng vây mà ra."
"Mạt tướng dù có phải liều cái mạng này, cũng sẽ giúp chủ công thoát khốn."
Lý Quốc Công tung hứng mũi tên trong tay, nói: "Sự trung dũng của ngươi, ta tự nhiên tin tưởng, nhưng đáng tiếc, ta khi còn niên thiếu có thể cùng ngươi xông ra ngoài, còn Quốc Công thì không thể..."