Ắt sẽ bị phản chấn, đau nhức gân cốt, khí huyết sôi trào.
Triệt Lý Cát giờ phút này chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng, trước mắt tối sầm lại, cảm giác được rìa tầm mắt dần biến ám, dần hóa thành màu đen, chỉ có chiến tướng trước mắt càng thêm cao lớn, khí thế như núi, uy nghi trên lưng chiến mã, tựa như núi non hùng vĩ, như thần ma phủ xuống.
Trong đầu trống rỗng của Triệt Lý Cát chợt lóe lên một ý niệm.
Tám trăm năm trước, vị bá chủ trên chiến trường, vào chỗ không người, trảm tướng đoạt kỳ, khiến danh tướng nhân mã kinh sợ, tránh xa mấy dặm, e rằng ở độ tuổi này, với võ công như vậy, cũng chỉ đến thế mà thôi.
Những danh tướng đối mặt với bá chủ, lại bị chém giết, có phải cũng có cảm thụ giống như hắn lúc này?