Mộ Dung Long Đồ cười lớn nói: “Tốt, không xa, hơn một ngày sẽ trở về.”
Thạch Vũ cười ha hả nói: “Vậy thì tốt.”
“Xa như vậy, lão thái công cùng cố nhân kia chắc cũng lâu không gặp rồi.”
“Hôm nay có đi ngang qua, thế nào cũng nên gặp mặt.”
Ngược lại Thạch Nhất Tùng có chút ngại ngùng, nghẹn nửa ngày, lúc dùng bữa đều phết thêm hai muỗng tương vào bánh của Lý Quan Nhất, hành cũng đều là hành trắng non, bên ngoài thô ráp, có chút cay nồng thì kẹp vào bánh của mình.