Tiếng kiếm Xích Tiêu rít gào thanh thoát, mang theo một cỗ bá liệt chi khí khó tả, xuyên thủng Long Nguyên. Mà Long Nguyên vốn dĩ phải cứng rắn vô cùng, không phải võ đạo truyền thuyết thì không thể tổn thương, lại không hề có chút sức chống cự, đã bị chém đứt ngay giữa.
Tựa như cố nhân thuở ban đầu, đến để giải trừ ước định đã kéo dài qua vô vàn năm tháng, Xích Tiêu kiếm ghim chặt Cơ Thừa Phong xuống mặt đất, mũi kiếm cắm sâu, cứ như vậy ở trước mặt Lý Quan, trên thân kiếm, lưu quang luân chuyển.
Sinh cơ của Cơ Thừa Phong sụp đổ trên diện rộng, nhưng thần công của hắn bá đạo, sớm đã không còn dựa vào Long Nguyên để sống sót, hắn đã vượt xa cực hạn của Long Nguyên. Chỉ là trong khoảnh khắc này, cùng lúc Long Nguyên tan rã.
Cơ Thừa Phong ngẩng đầu, đáy mắt hiện lên dao động mãnh liệt thuộc về con người.
Ngàn trận ngàn bại, thu thập tinh hoa thiên hạ.