Hắn chắp tay, cúi đầu, mang theo vẻ tôn kính, khẽ nói:
"Chủ nhân đang đợi người ở trên lầu."
Khương Viễn vội vã chạy tới, nói: "Đại tổng quản, phụ hoàng..."
Khương Viễn bị tên thái giám vươn tay ngăn lại.
Vị đại tổng quản ngày thường luôn giữ nụ cười ôn hòa, lúc này ánh mắt lại trầm tĩnh lạ thường: