Nguyên Chấp nhướng mày: "Đáng tiếc."
"Bất quá, mồi câu mà ngươi chuẩn bị, thực ra chỉ là cái cuối cùng kia thôi chăng?"
"Mấy thứ trước đó, chẳng qua chỉ là để mồi câu cuối cùng này thêm phần đáng tin mà thôi."
Văn Hạc mỉm cười: "Tri ngã giả, Nguyên Chấp dã." (Kẻ hiểu ta, chỉ có Nguyên Chấp.)
Nguyên Chấp uống rượu, đáp: "Số kim ngân kia tính sao? Ngươi hẳn chỉ coi nơi của Lan Văn Độ là chỗ tạm giữ kim ngân thôi ư? Còn có thể thuận tiện trêu chọc Đại Thanh, nhưng đêm dài lắm mộng, hơn mười vạn kim ngân, vẫn nên thu hồi về thì hơn."