Người của bộ tộc kia đáp: "Hỡi bằng hữu dưới bầu trời, chúng ta đã mất đi tỷ muội, quanh quẩn nơi đây. Thu hoạch được con mồi chẳng biết bán cho ai, mua được kim chỉ chẳng biết tặng cho ai. Chỉ thấy các ngươi nắm giữ đao thương, cưỡi ngựa, định đi đâu?"
Bạt Đồ Nhĩ trầm mặc một lát, đáp: "Đi báo thù."
"Đi cứu tỷ muội của ta trở về."
Các võ sĩ của bộ tộc kia kinh ngạc một hồi, nhìn về phía người Trung Nguyên đi ở phía trước nhất, hỏi: "Các ngươi muốn đi theo người này sao? Hắn là ai?"
Bạt Đồ Nhĩ khựng lại, chợt nhận ra bản thân không biết tên vị thiếu niên lang cưỡi ngựa đi đầu kia là gì. Trong khoảnh khắc, hắn định buột miệng nói không biết, nhưng khi nhìn quanh, thấy ánh mắt kiên định của huynh đệ, hắn đành kéo cao khăn che chắn gió cát, đáp: