Lý Quan Nhất cùng vị phụ trách Trường Phong Lâu ở Trung Châu cùng nhau xuống lầu, hai người sóng vai chậm rãi đi về phía Học cung. Gần đây, các học tử Học cung đều đang chuẩn bị cho tiền đồ của riêng mình, Học cung so với ngày thường càng thêm náo nhiệt.
Có người nói, bộ dáng này không còn thanh tịnh tự tại như ngày xưa.
Nhưng cũng có người nói, thiên hạ phân loạn đến mức này, bách tính sống trong cảnh nước sôi lửa bỏng, nếu Học cung vẫn tự tại như ngày xưa, vậy mới thật sự là không được thanh tịnh.
Trong loạn thế, dù là nhập thế hành tẩu, hay bế thế ẩn cư, đều là lựa chọn của mỗi người, không thể nói đúng sai. Nhập thế chưa hẳn cao thượng, bế thế cũng không đáng bị gọi là hèn nhát.
Nhưng nếu rõ ràng trốn ở đây hưởng thụ thanh tịnh tự tại, lại còn cao cao tại thượng nói bách tính loạn thế đáng thương, nói học tử nên ở lại đây, thì đáng bị đánh cho một trận.