Bức điêu khắc không hề có khí tức ngoại tiết.
Thế nhưng, trong mắt Lục Trường Sinh, khí tức bên trong bức điêu khắc lại cuồn cuộn, tràn ngập lực lượng quy tắc thiên đạo.
Rất ít sự việc có thể khiến Lục Trường Sinh kinh ngạc.
Thế nhưng, khí tức trong bức điêu khắc lại khiến hắn có cảm giác thân thiết, cảm giác này không phải vì thân nhân, cũng không phải vì bằng hữu quen thuộc hay đạo lữ.
Mà là một loại cảm giác vừa quen thuộc vừa xa lạ, dường như chưa từng gặp nhưng lại đến từ cùng một mảnh đất.