Lời của Hứa Dạ Minh khiến tất cả mọi người có mặt đều sững sờ.
Mặc dù hiện nay, “Hứa Lạc” rất được Hứa gia chú ý.
Nhưng thái độ ngạo mạn như thế này, ít nhiều có chút không tôn trọng bọn họ rồi?
Hơn nữa nghe ý tứ này, còn định tiếp nhận xa luân chiến? Hứa Thanh đứng ở phía trước đám đông, sắc mặt âm trầm nói: “Sao, Hứa đại thiếu từ di tích ra ngoài liền trở nên mắt cao hơn đầu rồi sao? Hay là Nhật Nguyệt Lệnh còn chưa ấm tay đã muốn dâng cho người khác?
Lấy thân phận người thừa kế ra đánh cược, ngươi cảm thấy ở đây không ai là đối thủ của ngươi sao?”