Không gian phía trên Hứa gia, một nam tử áo trắng sắc mặt có chút khó coi, nhìn mọi diễn biến trong đạo trường mà thái dương không ngừng giật giật.
Hắn đột nhiên cảm thấy đầu đau nhói, không kìm được đưa tay ôm đầu, lẩm bẩm: “Trước đây trông Hứa Dạ Minh có vẻ điềm đạm lắm mà? Không giống người thích gây chuyện? Sao thay đổi nhanh quá vậy?”
Không sai.
Tuy Lục Trường Sinh có hơi bực bội vì bị Hứa Dạ Minh đột ngột gọi tới, nhưng vẫn không yên tâm, luôn âm thầm quan sát tình hình của Hứa Dạ Minh.
Dù sao cũng nằm vùng trong một thế gia thượng cổ đứng đầu Hỗn Độn giới, hơn nữa còn dùng thân phận nổi bật như đệ nhất thiên tài trẻ tuổi Hứa gia, bước đi nào cũng đầy nguy hiểm, làm sao Lục Trường Sinh có thể yên tâm cho được?