Thương Huyền viện trưởng nhìn về phía Diệp Thu Bạch và Hứa Dạ Minh bỏ trốn, gương mặt đầy lo lắng.
Chẳng mấy chốc, trong đầu hắn vang lên tiếng truyền âm của Huyền Chủ.
“Bọn hắn định làm gì vậy? Hai tiểu tử của Hứa gia và Hiên Viên thị ở đó, với thực lực của hai người bọn hắn làm sao có thể thoát khỏi lòng bàn tay của đối phương?”
Thương Huyền viện trưởng cười khổ đáp: “Là Hứa Dạ Minh nói với ta, bảo chúng ta đừng can thiệp, bọn hắn có tính toán của riêng mình, bảo chúng ta đừng lo lắng.”
“Ngông cuồng!” Huyền Chủ quát: “Ta sẽ tự mình đi một chuyến, nếu phát hiện chỗ nào nguy hiểm, ta sẽ can thiệp.”