“Cũng không biết trên đường đi sẽ có bao nhiêu người theo dõi chúng ta.”
Diệp Thu Bạch đứng trên thân kiếm, chắp hai tay ra sau lưng khẽ cười, gió mạnh thổi tà áo trắng của hắn bay phần phật, nhìn vô cùng thong dong, không có vẻ gì là lo lắng.
Hứa Dạ Minh nhún vai không nói gì, trong mắt cũng không hề có một chút lo sợ, chỉ có sự kích động… Bây giờ hắn đã cách rất gần với bí ẩn năm đó.
Diệp Thu Bạch là người có nhiều kinh nghiệm, đã trải qua rất nhiều lần gặp nguy hiểm, cho nên không thấy căng thẳng.
Hứa Dạ Minh cũng vậy, trước khi gặp được Lục Trường Sinh, hắn đã có thể một mình che giấu bí mật của Sơn Hải Kinh, cũng từng thử nghiệm năng lực của Sơn Hải Kinh trong nội bộ các thế lực lớn.