Ba người Tiểu Hắc, Thạch Sinh và Mục Phù Sinh không hề để tâm đến những lời nói châm chọc và ánh mắt ác ý của đám người kia.
Bọn họ vẫn điềm tĩnh nên ăn thì ăn, nên uống thì uống.
“Đồ ăn này còn không ngon bằng đại sư huynh làm, hương vị thật tệ hại.” Tiểu Hắc vừa gặm thịt vừa bĩu môi nói.
Thạch Sinh sau khi uống một ngụm canh thì cũng gật đầu đồng tình: “Vẫn là canh cá của nhị sư tỷ nấu ngon hơn.”
“Rượu này cũng không được, rượu do sư tôn từ tay ủ mới gọi là đậm hương đủ vị.” Vẻ mặt Mục Phù Sinh tràn đầy chê bai, luyện hóa hết chén rượu vừa uống.