Cách Tú Kiếm thành trăm dặm có một ngọn đồi nhỏ.
Thế nhưng nhìn từ bên ngoài thì trên ngọn đồi nhỏ lại không có bất kỳ thứ gì, chỉ có vài cây non đơn độc đứng sừng sững.
Bởi vì mấy cây non này chính là trận cơ của trận pháp ẩn nấp.
Bên ngoài nhà gỗ nhỏ, có bốn người đứng ở đó nhìn về phía Tú Kiếm thành, tựa như thu hết mọi chuyện xảy ra ở Tú Kiếm đại hội vào đáy mắt.
“Xem ra, cá đã cắn câu.” Liễu Tự Như khẽ cười một tiếng.