Lúc này, Cổ Thánh và Tông Vân vẫn còn đang chờ ở chỗ cũ.
Nhưng hai người trong không nói chuyện gì với nhau.
Tông Vân đứng tại chỗ, còn Cổ Thánh thì nằm trên chạc cây, hai tay ôm đầu bắt chéo chân, nhắm mắt lại suy nghĩ, miệng ngậm một cọng cỏ đuôi chó.
“Ngươi cũng là đệ tử của Thanh Tiêu học viện đúng không?” Đột nhiên Cổ Thánh lên tiếng hỏi.
Tông Vân hơi sửng sốt, sau đó gật đầu đáp: “Đúng thế.”