Vương Đào vốn định hỏi thăm tình huống của hai nữ nhân, nhưng thấy hai ả ta ăn như quỷ đói đầu thai, cũng không tiện hỏi han. Vì vậy hắn định đợi lát nữa rồi nói, dù sao thời gian còn dài.
Ngay lúc này, Vương Đào đột nhiên thấy có người ngoài đến! Ba người kia đi vào từ một lối vào khác của nhà để xe, ngược hẳn với hướng mà Vương Đào đi vào.
“Chẳng lẽ hướng này không có Cự Ưng, hay là Cự Ưng không phát hiện ra nơi này?”
Vương Đào xoa cằm suy nghĩ, nếu không có Cự Ưng thì đó là chuyện tốt. Hôm nay nghỉ ngơi một đêm, ngày mai có thể đi rồi...
Xe của Vương Đào đỗ ở phía bên kia, hơn nữa cũng không bật đèn quá sáng, nên ba người kia không nhìn thấy Vương Đào bọn họ. Còn Vương Đào có thể nhìn trong đêm, nhìn thấy rõ ràng.