Vương Đào đột nhiên cười.
"Thật ra thì, ta thích kiểu người như Lục Anh Phượng."
"..."
Lam Ngọc Liên sửng sốt một chút, vẻ mặt lập tức có hơi xấu hổ, tuy nhiên cũng có chút được giải thoát cùng với một chút thất vọng.
Cô vuốt những sợi tóc quanh tai để hóa giải bớt một chút cảm xúc xấu hổ, sau đó nói xin lỗi.