Sau khi xem hết cuốn sách minh họa quái vật, Dương Trường Hồng nói lời cảm ơn với Vương Đào một cách hết sức trịnh trọng:
"Cảm ơn! Nếu như không đọc được cuốn sách này, ta còn không biết bên ngoài lại nguy hiểm đến như vậy!"
"Khách khí rồi." Vương Đào khoát tay, sau đó tò mò nói "Các ngươi không thấy thứ này trong hòm tiếp tế sao?"
"Không, có thời điểm chúng ta thấy được máy bay, nhưng mỗi lần máy bay thả hòm tiếp tế ở địa điểm không giống nhau, trước kia là thả cố định ở thành phố nào đó, nhưng bây giờ cảm giác tương đối ngẫu nhiên, cũng không biết muốn thả ở chỗ nào, có còn ném vào trong rừng sâu núi thẳm, căn bản không cách nào tìm được ..."
Sắc mặt Dương Trường Hồng có hơi bất đắc dĩ, lần này đám người cô thấy được một cái hòm tiếp tế được thả xuống, nhưng các cô lại tới từ một con đường khác, đầu tiên không thấy được vị trí cụ thể hòm tiếp tế rơi xuống, sau đó thì một tên thuộc hạ của cô tìm được, thuộc hạ đang chờ cô đi tới, kết quả lại bị Vương Đào nhanh chân đến trước ... tương đương với bọn họ bận rộn một lúc mà chẳng được gì.