"Quả nhiên, ta biết ngay, với năng lực của ngươi nhất định có thể đi tới đó!"
Ngô Phi rất vui, cảm thấy vui mừng khi Vương Đào có thể thuận lợi đi đến căn cứ người sống sót.
Hai người thật ra thì cũng không phải rất quen, gặp mặt nhau một lần ở ngay nhà máy nước, nhưng Vương Đào là ân nhân cứu mạng của Ngô Phi, hắn chắc chắn hy vọng Vương Đào có một cuộc sống tốt đẹp.
"Đại ca, hay là ngươi tiến vào ngồi một chút? Nhìn thấy ngươi còn sống ta thật vui mừng!"
Vẻ mặt của Ngô Phi là không thể giả tạo được, hắn thực sự vui mừng.