"Tỷ, Vương đại ca nhân phẩm tốt như vậy, thực lực lại mạnh mẽ, xứng với tỷ còn có thừa -- không, tỷ còn trèo cao người ta ấy chứ? Người ta theo đuổi tỷ, sao tỷ còn không đồng ý!"
Trong khi mọi người còn đang chấn kinh trước thực lực của Vương Đào, Dương Tịch Chiếu lập tức kéo tay áo Dương Trường Hồng, nhỏ giọng nói.
"…… Không phải như muội nghĩ đâu!"
Dương Trường Hồng từ trong cơn chấn động hoàn hồn, vội vàng mở miệng.
Nàng biết Vương Đào rất mạnh, nhưng chưa từng thấy Vương Đào ra tay, đối với cái "mạnh" của Vương Đào, vẫn chưa có khái niệm trực quan. Giờ đây thấy Vương Đào liếc mắt một cái đã quét sạch vô số thây ma, dễ dàng mở ra cho bọn họ một con đường an toàn… Loại xung kích thị giác này thực sự quá lớn, nàng còn có chút hoài nghi có phải mình đang nằm mơ hay không.