Vương Đào hiểu Dạ Ma quá rõ, thậm chí có thể nghe ra từ tiếng gào thét của nó là tấn công hay bỏ chạy.
Vì vậy, trước khi Dạ Ma quay đầu chạy, Vương Đào đã có chút dự đoán và đi trước một bước, khiến Dạ Ma lĩnh chủ không thể chạy thoát!
“Muốn chạy? Cút về đây!”
Vương Đào đâm một thương khiến nó lùi lại, sau đó tiếp tục quấn lấy nó như thể không cần mạng sống.
Có lẽ từ khi sinh ra đến giờ, con Dạ Ma lĩnh chủ lục giai này chưa từng gặp đối thủ nào khó chịu như vậy... Đánh mãi không chết, mà chạy cũng không thoát!