Giáo hoàng vô cùng tức giận khi thấy tinh thần lực của Đỗ Cách nhanh nhẹn nhảy ra, lại nghĩ đến hành vi như tên hề của hắn vừa nãy mà cổ họng nghẹn lại, khóe miệng tràn ra một vệt máu tươi.
Đỗ Cách hộc máu là giả, hắn hộc máu là thật…
Đáng ghét, vậy mà lại dùng chiêu ngớ ngẩn như thế để tiêu hao hồn lực của hắn, thật không thể tha thứ!
Giáo hoàng ra sức nắm chặt pháp trượng trong tay, lau máu tươi nơi khóe miệng rồi lạnh lùng nói:
“Đỗ Cách, ta không nhìn lầm nhỉ, quả nhiên ngươi là một Tà Thần. Ngươi rất thông minh, sợ bị ta vạch trần nên đã giải tán đám dân chúng kia sớm. Nhưng ngươi thật sự cho rằng họ sẽ tin vào những điều mà ngươi vu khống ta sao?”