“Ngô Xương, nếu ta muốn giết ngươi thì đã giết từ lâu rồi, cần gì phải đợi đến bây giờ. Xông pha cả tuổi trẻ, liều mạng hết mình chỉ vì một mình ngươi, vì dũng khí của ngươi, vì tinh cầu của ngươi…”
“Dũng sĩ thật sự là phải có can đảm đối mặt với cuộc sống tăm tối, dám nhìn thẳng vào vũng máu tươi đầm đìa, việc gắn bó với người của mình thì có gì tài ba chứ, phải sống sót trong đoàn đội ở các tinh cầu khác để giành lấy tài nguyên cho tinh cầu của mình mới là anh hùng thật sự.”
“Dũng sĩ thật sự là phải dám một mình xông vào trong thiên quân vạn mã mà không sợ hãi, lúc ngươi đặt sự sống chết sang một bên là có thể thật sự làm chủ vận mệnh của mình, làm chủ trời đất, dung túng vạn vật. Khi đó, ngươi muốn lĩnh ngộ Tông Sư cảnh cũng dễ như trở bàn tay, bước vào Tông Sư cảnh, vang danh thiên hạ, ta sẽ càng không thể rời bỏ ngươi…”
......
Trước khi ra trận.