Dân chúng trong quân doanh rất tức giận, tiếng la hét “đánh hắn”, “đánh hắn” liên tục vang lên.
Các cung thủ giương cung lắp tên, bắn về phía bầu trời, rất nhiều sĩ tốt còn lại thì nhặt hòn đá trên mặt đất lên rồi ném về phía Vu Chương, Lạc Sương cũng từ trong lều trại chạy ra, cau chặt mày lẩm bẩm:
“Trên đời này sao lại có người ghê tởm vậy chứ?”
......
Thấy đám người Đỗ Cách bay thẳng về phía hắn, Tào Lâm lại đang bổ đao tới, Vu Chương vội vàng đưa tay vỗ bả vai Ngưu Giang Sinh: