Cha con Hoàng Phủ chỉ đang diễn kịch, cũng không mang theo nhiều quân lương, chỉ đủ chống đỡ ba ngày, hơn nữa lương thực dự trữ ở Dư Đường quan cùng lắm cũng chỉ chống đỡ được nửa tháng rồi sẽ hết đạn cạn lương.
Không thể không nói.
Dẫn binh đánh trận là một công việc cần kỹ thuật, không phải như trò chơi trên máy tính chỉ cần một con chuột là có thể làm được.
Công việc chuyên nghiệp phải giao cho người chuyên nghiệp đi làm, chuyện quản lý quân đội, Đỗ Cách dứt khoát trao quyền cho cha con Hoàng Phủ.
Hắn định vị cho mình là Tể tướng, đế sư, dưới một người, trên vạn người, chỉ điểm phương châm tổng thể mọi việc.