Dưới tấm khăn che mặt, Lạc Sương lại một lần nữa ném cho sư phụ nhà mình ánh mắt khâm phục, nếu không phải từ đầu đến cuối nàng luôn đi theo sư phụ, biết được tất cả sự tình thì suýt chút nữa cũng bị hắn doạ.
Ngô Xương chậc lưỡi, đúng là thiên tài! Có người bản xứ có trí thông minh nghịch thiên như vậy ở bên cạnh, việc Tứ công chúa phục quốc không phải là chủ tuyến thì đánh chết hắn cũng không tin! Hắn đúng là may mắn vãi!
“Ở nơi mọi người không nhìn thấy, một tấm lưới lớn vô hình đã được bung ra, khống chế tất cả mọi chuyện."
Đỗ Cách cười cười, tiếptục nói.
“Chúng ta chỉ là một trong những quân cờ nho nhỏ mà thôi!”