Liễu Quảng vô cùng hổ thẹn.
Hắn là bạn của Đỗ Cách là đúng, nhưng cũng là sư huynh của Ngô Hoài, nhìn sư đệ bị đánh, vốn có lòng giải áp chế cho hắn, để hai người quang minh chính đại đấu một trận, nghe thấy lời này, lập tức bỏ suy nghĩ trước đó.
“Ngươi nói láo, đâu có người nào tu hành ba ngày đã có thể đối chiến với cảnh giới luyện thần hóa hư?”
Ngô Hoài tức giận nói.
“Thái sư thúc, đúng là hôm trước Trình Vũ mới bái sư Tố Vấn đạo trưởng.”